[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 406

Chương 406 -
Chương 406 -

Ninh Yên cũng rất muốn nghỉ ngơi, nhưng có quá nhiều chuyện đang chờ cô xử lý.

Cô lần lượt sờ sờ đầu mấy đứa em, quan tâm hỏi han vài câu tình hình gần đây. "Đúng rồi, tiểu Nhị, em phải chính thức tiếp nhận công việc của mẹ, một năm làm thử, chờ em tốt nghiệp trung học là có thể chuyển sang chính thức." Dương Liễu đi thăm người thân, công việc của bà sẽ do Ninh Nhị dẫn đầu, Ninh Nhị đều đã làm quen, cũng không có áp lực gì.

Nhưng sắc mặt Ninh Nhị không tốt lắm, "Chị, mẹ thật sự không trở về nữa sao?"

Đã nói đi thăm người thân, kết quả một đi không quay đầu lại, nào có chuyện như vậy? Quá đột ngột, đánh cho bọn họ trở tay không kịp.

"Đúng, cha mẹ chăm sóc nhau, chúng ta cũng có thể yên tâm." Ninh Yên đã không rảnh để để ý tới những thứ này, "Tiểu Tam, em sắp xếp đồ đạc của mẹ ra ngoài, gửi qua cho mẹ, sau này mỗi tháng đúng giờ gửi hai mươi đồng cùng phiếu qua, tiếp tục gửi sữa bột cùng chế phẩm đậu nành, một khối này liền giao cho em, tiền do chị trả."

Ninh Miểu rõ ràng có chút không tiếp thu được, nói đi là đi, cái này coi như bỏ lại bọn họ mặc kệ không lo?

Cô giận dỗi nói, "Bà ấy không phải có tiền lương sao? Bao ăn bao ở, không dùng đến tiền."

Ninh Yên biết cảm xúc trong lòng cô bé không được tốt, nhẫn nại nói, "Bình thường thịt rau không có, dầu mỡ không đủ, không tốt cho cơ thể, ở lại đó chuẩn bị nhiều tiền luôn tốt."

Vạn nhất có việc, bọn họ ngoài tầm tay với, trong tay có tiền liền nhiều hơn một con đường sống.

Về phần mấy người Ninh Yên, ở đại đội Cần Phong có người thân bạn bè, có nhà lớn ở, có thịt ăn.

Ninh Yên nhẹ giọng trấn an nói, "Có chị ở đây, chứng tỏ cha mẹ vô cùng tín nhiệm chị."

Cô không phải đứa nhỏ chân chính, nhưng mấy đứa nhỏ Ninh gia còn chưa trưởng thành, cần cha mẹ che chở.

Ninh Miểu bĩu môi, trong lòng rất là khổ sở, hai anh em Ninh cũng cảm thấy không dễ chịu.

Công việc của Ninh Yên đặc biệt bận rộn, mấy chuyện trong nhà cũng không rảnh để quan tâm. "Tiểu Nhị, về sau mỗi tháng bọn chị giao cho em mười đồng tiền, em phụ trách việc chi tiêu trong nhà, nhân tình lui tới trong thôn nhân tình, em phụ trách."

“Được." Ninh Nhị không có ý kiến, hắn là con trai trưởng nha.

Áp lực học tập của hắn cũng không lớn, trung học phổ thông cho phép học tập ở nhà, thi cử đến trường là được, không xung đột với công việc.

Ninh Yên nghĩ một chút rồi nói: "Sau này việc giặt quần áo do Miểu Miểu làm, được không?"

“Được.” Ninh Tam đã quen làm việc nhà, "Anh hai phải đi làm, việc nhà đều do em làm."

Ninh Yên khoát tay, "Sau này ăn cơm ba bữa ở căn tin đi, tất cả mọi người bớt lo, nếu muốn ăn ngon một chút, liền dùng tiền để phòng bếp mở bếp nhỏ."

Ninh Nhị không cần nghĩ ngợi đã cự tuyệt. "Vậy không được, buổi tối ăn ở nhà, người một nhà vô cùng náo nhiệt."

Như vậy mới giống một cái nhà, mới có không khí khói lửa.

Ninh Tứ cũng nghĩ như vậy, "Đúng, có lúc em muốn ăn lẩu, không tiện làm phiền người ta."

Ninh Tam chỉ đau lòng vì tiền, ăn căn tin khẳng định đắt hơn tự mình làm.

“Buổi tối ăn ở nhà có thể ăn ngon một chút, làm thêm vài món ăn."

Không phải vấn đề mang tính nguyên tắc, Ninh Yên cũng không sao cả," Vậy được, nghe các em. "

"Chị bảo căn tin làm sườn xào tương, đi, đi ăn cơm, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện. "

Sườn xào tương thơm ngào ngạt chữa khỏi trái tim bị tổn thương của bọn nhỏ, ăn một miếng cơm lớn, ăn một miếng thịt lớn, như vậy liền tốt hơn.

Ninh Tứ nhớ tới một chuyện, “Chị cả, chị sắp xếp công việc cho anh hai và chị ba, vậy em thì sao?"

Ninh Yên gặm sườn ngon lành, thịt tươi ngon, nguyên sinh thái chính là ăn ngon. "Công việc trồng rau dưa trong phòng thí nghiệm và cho gà ăn liền giao cho em, chị ba em làm trợ thủ, có thể hoàn thành nhiệm vụ không?"

"Có thể." Ninh Tứ ưỡn ngực, vẻ mặt kiêu ngạo nói: “Em đặc biệt có khả năng.” Cậu bé bày ra dáng vẻ mau khen em đi khiến Ninh Yên buồn cười, "Tiểu Tứ rất giỏi."

Ninh Tứ càng đắc ý.

Cơm nước xong, Ninh Yên tắm rửa rồi đi ngủ, Ninh Tứ bị anh chị kéo vào phòng thẩm vấn nửa ngày, hỏi hết mọi chuyện xảy ra trên đường đi.

Bình Luận (0)
Comment