[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 486

Chương 486 -
Chương 486 -

Những lời cô nói đều là thật, nhưng Ninh Miểu hoàn toàn không tin: “Chị cả, chị cũng biết chém gió à.”

Trong mắt Ninh Yên lấp lánh ý cười, không tin thì thôi.

Lúc hai người sắp đi tới nơi cần đến, Ninh Yên cất đèn pin đi, dò dẫm đi lên trong bóng tối, các căn phòng xung quanh nhà của Lý Khả An đang ở đều có người, phải cực kỳ cẩn thận.

Cô bỗng nhiên đứng lại, cất tiếng gọi: “Ngưu Tam.”

Ngưu Tam không biết từ nơi này bỗng nhiên xuất hiện: “Tổng giám đốc Ninh, tôi đang định về lại phòng khách, sao cô lại tới đây?”

Ninh Yên nhẹ giọng hỏi: “Làm sao vậy?”

Ngưu Tam nhẹ nhàng thở ra một hơi: “Vẫn là một ngày bị tra tấn.”

Hắn mấy lần không nhịn được muốn xông ra ngăn cản, đáng tiếc, hắn chỉ có một mình, ít người sức yếu.

Hắn không thể bại lộ thân phận, làm hỏng chuyện của Ninh Yên.

Ninh Yên khẽ cau mày: “Ninh Miểu ở lại đây, em và anh Ngưu Tam trông chừng giúp chị.”

“Được, chị cả, chị phải cẩn thận.”

Ninh Yên im hơi lặng tiếng đi tới gần căn phòng nhỏ, cô đưa tay lên gõ cửa: “Cốc cốc.”

Bên trong không có âm thanh gì cả, NInh Yên thấp giọng nói: “Thầy Lý, tôi là Ninh Yên, tôi chỉ nói hai câu thôi.”

“Cô đi đi.” Giọng nói của Lý Khả An rất nhỏ tưởng chừng như không nghe thấy gì.

Đương nhiên Ninh Yên sẽ không đi: “Anh mở cửa ra trước, không nói xong tôi sẽ không đi.”

Một lúc sau, cửa cuối cùng cũng được mở ra, Lý Khả An khom người, giống như không thể đứng thẳng được, tức giận khẽ quát cô: “Tại sao cô lại phiền phức như vậy? Để người khác nhìn thấy cô xuất hiện ở đây, tôi cũng xui xẻo theo.”

Mặc dù hắn nói chuyện khó nghe, những Ninh Yên có thể cảm nhận được ý tốt trong lời của hắn.

“Ngày mai tôi sẽ rời khỏi thủ đô, anh chuẩn bị một chút đi cùng tôi.”

Đây không phải là xin chỉ thị, mà là thông báo.

Lý Khả An sững người: “Cái gì?”

Ninh Yên cố ý đè thấp giọng xuống cực nhỏ: “Anh không cần lo lắng gì cả, cũng không cần đem theo thứ gì, đi với tôi là được, hai vợ chồng thầy Từ cũng sẽ đi cùng.”

Lý Khả An run sợ hồi lâu, quả quyết từ chối: “Không, mọi người đi đi, tôi không đi.”

Hắn không muốn liên lụy tới bất cứ người nào.

“Không được, tôi đã có kế hoạch chu đáo rồi, kế hoạch là như vậy…” Ninh Yên nói hết toàn bộ kế hoạch của mình ra, Lý Khả An nghe xong cũng sững người, cũng đã động lòng.

“Cô… tại sao cô lại làm như vậy?”

Ninh Yên tùy ý tìm một lý do: “Tôi cần có người giúp đỡ, đơn độc chiến đấu quá mệt mỏi.”

Lý Khả An không phải rất tin tưởng: “Lai lịch của chúng tôi có vấn đề, chỉ sợ không giúp được cô.”

Phía bên trái hình như có động tĩnh, Ninh Yên nhẹ nhàng lắc người đi vào trong nhà, cô thuận thế nhấc chân lên, ngồi xuống dưới đất.

“Anh có hai sự lựa chọn, hoặc là báo cáo tôi, bán đứng tôi. Hoặc là đi cùng tôi.”

“Điểm khác nhau chính là, anh ngoan ngoãn đi theo tôi hay là bị tôi đánh ngất rồi đóng gói đưa đi.”

Lý Khả An:...

“Tôi trước nay chưa bao giờ gặp người như cô.” Cô thật sự rất kỳ lạ, không làm theo quy tắc nào cả, làm việc cùng tùy theo sở thích, cưỡng ép khiến người khác không thể không cúi đầu.

Ninh Yên khẽ cười: “Chứng tỏ anh vẫn chưa phải là yêu quái già nghìn năm, sống cho tốt đi, ngắm hết phong cảnh tươi đẹp trên thế gian này, cũng xem xem những tên yêu ma quỷ quái kia khi nào sẽ xong đời.”

Cô lấy một cây bút trong túi ra: “Đây, thầy Lý, viết một bức di thư đi.”

Lý An Khả:...

Tiếng chim kêu từ bên ngoài truyền tới, sắc mặt Lý Khả An thay đổi, Ninh Yên bình tĩnh nhìn sang, sắc mặt cô vô cùng bình tĩnh.

Một giọng nói không kiên nhẫn vang lên: “Lý Khả An, anh ngủ chết rồi à? Tại sao lại không nói chuyện? Không phải chạy trốn rồi chứ?”

“Cả người tôi đều đau, không dậy nổi.” Lý Khả An không nén được cơn giận, nói: “Nửa đêm nửa hôm còn chạy được đi đâu.”

Là giọng nói của hàng xóm cách vách: “Tôi cảnh cáo anh đừng lộn xộn, chúng tôi đều đang nhìn chằm chằm anh, giám sát anh, thật sự phiền phức.”

“Thật kỳ lạ, phần tử xấu xa như anh có đánh thế nào cũng không thể đánh chết, mạng cũng thật cứng, sớm muộn gì tôi cũng cho anh đẹp mặt.”

Bình Luận (0)
Comment