[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 491

Chương 491 -
Chương 491 -

“Vậy chúc mọi người di chuyển bình an, tôi sẽ tranh thủ trở về thật sớm.” Diệp Hưng Học có hơi lưu luyến không nở: “Tổng giám đốc Ninh, cô phải thật cẩn thận.”

“Yên tâm đi, tôi đã có tính toán.”

Xe lửa từ từ di chuyển, tất cả mọi người đều thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Hai chị em Ninh gia cùng chen chúc trên một chiếc giường, cả hai đều không béo, có thể nằm chung được.

“Ngưu Tam, anh ngủ ở dưới đất ở đây đi, dù sao ở đây cũng tốt hơn ngồi ghế cứng, mọi người cũng thuận tiện chăm sóc lẫn nhau.”

Ngưu Tam nhìn xuống khoảng trống chật hẹp ở dưới đất, vẫn đủ để một người chen vào, hắn lót áo bông xuống dưới: “Được.”

Mọi người ai nấy đều rất mệt mỏi, toa xe vừa đóng, tất cả đều nghri ngơi ở trên giường.

Không biết đã qua bao lâu, một giọng nói ngạc nhiên vang lên: “Đây là đâu?”

Ngưu Tam là người đầu tiên giật mình tỉnh lại, hắn sững sờ nhìn Lý Khả An, trong đầu chỉ có một suy nghĩ, không xong rồi.

Ninh Yên cũng bị ồn tỉnh, cô sờ đầu cười tủm tỉm, chào hỏi hắn: “Thầy Lý, anh tỉnh rồi à? Không ngủ thêm một lát à?”

Lý Khả An nhớ lại khoảnh khắc trước khi ngất xỉu, hắn sờ cái gáy đau đớn, sắc mặt thay đổi: “Ninh Yên, cô đã làm gì tôi?”

Tâm trạng của Ngưu Tam phập phồng, trán chảy đầy mồ hôi, sắp đánh nhau rồi!

Không ngờ, Ninh Yên bắt đầu nói nhảm một cách đầy chính nghĩa: “Anh bỗng nhiên ngất xỉu dọa tôi vô cùng sợ hãi, thầy Lý, cơ thể của anh cần phải điều dưỡng thật tốt, đây là xe lửa, khắp toa tàu này đều là người của chúng ta, anh có thể yên tâm nghỉ ngơi.”

Từ Đạt cũng tỉnh giấc: “Lão Lý, sức khoẻ của anh quá yếu, phải chú ý nghỉ ngơi nhiều vào.”

Lý Khả An không phải kẻ ngốc, ngược lại hắn còn là một người thông minh hiếm có.

Một cảm giác tức giận xông tới não, hắn nổi giận đùng đùng quát: “Ninh Yên, ai cho phép cô cưỡng ép lôi tôi lên xe lửa? Tôi muốn trở về.”

Ninh Yên ôm mặt khóc: “Hu hu.”

Cô vừa khóc, tất cả mọi người đều bị dọa sợ, người mạnh mẽ xưa giờ bỗng nhiên tỏ ra yếu ớt, lực sát thương vô cùng lớn.

Lý Khả An cũng sững sờ, hắn sợ nhất chính là nhìn thấy phụ nữ khóc, hắn có hơi hối hận, đáng lẽ hắn không nên hung dữ với cô như vậy: “Cô khóc gì chứ?”

“Anh mắng tôi.” Ninh Yên khóc vô cùng đau lòng.

Từ Đạt nhíu chặt lông mày: “Lão Lý, anh làm như vậy là không đúng, Ninh Yên hao tâm tổn sức mới đưa được anh tới đây, anh không cảm kích cô ấy thì thôi, còn hung dữ với cô ấy, khiến cho người ta phải khóc, tại sao anh có thể làm thế được?”

Cô Kim cũng vô cùng không vui: “Ninh Yên là một cô gái rất kiên cường, vậy mà lại bị anh mắng cho khóc, trong lòng cô ấy tủi thân cỡ nào.”

Ấn tượng của cô đối với Ninh Yên rất tốt, Ninh Yên đã cứu cô, còn chạy tới chạy lui tốn không ít tiền, cô đã nợ Ninh Yên một món nợ tình cảm lớn.

Lý Khả An khổ không nói nên lời, hắn là bị người khác đánh cho ngất xỉu, nhưng hắn có thể nói ra được điều này à?

Khoé mắt Ninh Miểu cũng đỏ lên, vừa buồn vừa tủi thân.

“Thầy Lý, chị của tôi vì chuyện của anh mà mấy ngày nay không được ngủ ngon, tối qua chị ấy cả đêm không ngủ, hơn nửa đêm còn phải leo tường ra ngoài, giữa gió đêm lạnh lẽo cõng anh đi một đoạn dài, đã vậy còn phải đi tới đi lui lăn lộn một hồi lâu, sớm đã sức cùng lực kiệt, tinh thần mệt mỏi đến tận cùng, chị gái tôi cũng chỉ mới 18 tuổi, vừa mới thành niên thôi.”

Ngưu Tam cũng không nhịn được nói: “Thầy Lý, anh không biết cô ấy vất vả bao nhiêu đâu, cô ấy đã phải bôn ba cả đêm, còn chưa ăn được miếng nào ấm bụng, cho dù anh không thể thông cảm cho cô ấy, nhưng cũng không thể làm tổn thương đến cô ấy, có được không?”

Lý Khả An vốn đang tức giận, nhưng khi nghe thấy lời nói của mọi người, một cảm giác áy náy dâng lên trong lòng hắn, hắn cũng có chỗ không đúng.

Rõ ràng đã quyết định xong, nhưng người giữa chừng đổi ý là hắn, người khiến cho cô mới 3 giờ sáng đã phải ngồi canh trước cửa nhà hắn cũng là hắn.

Cô vất vả khổ cực vì chuyện này cũng là vì muốn tốt cho hắn, hắn có tư cách gì để trách cô?

Bình Luận (0)
Comment