[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 521

Chương 521 -
Chương 521 -

Vợ chồng Từ Đạt nhìn nhau cười, tình cảm của người trẻ tuổi này thật không tồi.

Chị em Ninh gia lại không cao hứng, Nghiêm Lẫm vừa đến, tâm tư của chị cả đều đặt trên người hắn.

Nghiêm Lẫm cầm bánh ngọt bắt đầu ăn, hắn đói bụng, hai ba miếng liền ăn xong.

Ninh Yên lại cầm một miếng đưa cho hắn, "Ăn ngon không?”

“Ăn ngon." Nghiêm Lẫm không để tâm, chỉ cần lấp đầy bụng là được, hắn không kén ăn.

Ninh Yên dương dương đắc ý nói, "Em làm.”

Nghiêm Lẫm sửng sốt, lập tức mở ra bộ dáng khen ngợi, "Đặc biệt ngon, anh còn tưởng rằng là truyền nhân của thế gia ngự thiện làm, Tiểu Yên rất có năng lực, làm cái gì cũng là giỏi nhất.”

Ngữ khí vô cùng khoa trương, hoàn toàn tương phản với khuôn mặt nghiêm túc của hắn, khiến Ninh Yên vui vẻ, "Ha ha.”

Nhìn khuôn mặt tươi cười xinh đẹp của cô, trong lòng Nghiêm Lẫm rung động, bỗng nhiên nói, "Đêm nay anh có thể ở lại không?"

Sợ nhất bầu không khí đột nhiên yên tĩnh, yên tĩnh như kim rơi có thể nghe thấy.

Chị em Ninh gia:?!!

Bầu không khí là lạ, Nghiêm Lẫm mờ mịt nhìn lại, “Anh có thể nằm ở dưới đất, có một chỗ ngủ là được rồi."

Mấy người Ninh Nhị lúc này mới ý thức được mình đã hiểu lầm, ừ, suy nghĩ nhiều rồi.

Ninh Yên nhịn cười nói, “Anh và Tiểu Nhị Tiểu Tứ cùng ngủ trên giường đất đi."

"Được." Nghiêm Lẫm đã kịp phản ứng, bên tai nóng lên, tiện tay cởi gói đồ mang đến ra, là hai hộp điểm tâm, hai con gà quay, hai con vịt quay.

Hắn rất ân cần đưa đến trước mặt Ninh Yên, "Đến đây, nếm thử đi."

"Bánh hồ điệp cùng bánh bơ cuốn?" Sau khi Lý Khả An nhìn thấy điểm tâm thì khiếp sợ bật thốt lên, "Là từ nơi nào?"

Đây là người biết nhìn hàng, Nghiêm Lẫm cầm lấy một khối bánh hồ điệp đưa cho bạn gái trước, lại phân cho những người khác, "Trà bánh thôn Trung Quan."

Lý Khả An biết cửa hàng bánh ngọt kiểu tây, ngay từ đầu mở ra chính là vì phục vụ cho học giả và nhà khoa học đi từ nước ngoài về..

Nguyên liệu nấu ăn đều được đặc biệt phê duyệt, không phải bạn muốn mua là có thể mua được.

"Tôi nhớ rõ cửa hàng này không mở cửa cho người ngoài."

Bạn bè cùng nhau về nước của hắn từng mời hắn bánh ngọt của cửa hàng bánh ngọt kiểu tây này, nguyên liệu vững chắc, đặc biệt ăn ngon, khuyết điểm duy nhất chính là không bán đồ ăn cho người bên ngoài.

Nghiêm Lẫm khẽ mỉm cười, "Ngài thích thì ăn nhiều một chút."

Ninh Yên cắn một miếng, mùi bơ nồng đậm tan trong miệng, "Ăn ngon."

Cơm tất niên rất phong phú, ngoại trừ lẩu, còn chuẩn bị một món thịt nguội kho tàu, một món cá chép kho tàu, một món gỏi cuốn và cơm Bát Bảo, hơn nữa gà quay và vịt quay Nghiêm Lẫm mang đến, bày đầy ắp cả bàn.

Nồi lẩu nóng hôi hổi, thích hợp ăn vào mùa đông nhất, ăn lâu hơn nữa cũng sẽ không lạnh, một đám người ngồi vây quanh ở trên giường đất, vui vẻ hòa thuận. Ninh Yên lấy ra một chai rượu tự ủ, rót cho tất cả mọi người một chút, bầu không khí đặc biệt vui nhộn.

Từ Đạt vô cùng cao hứng, không cẩn thận uống quá nhiều rượu, kéo tay vợ gọi tên con gái.

Hiện tại, hắn không yên tâm nhất chính là hai đứa con gái.

Lý Khả An khe khẽ thở dài một hơi, hắn làm sao không nhớ người nhà của mình.

Ninh Nhị nhìn ra hắn mất mát, cầm đũa gắp một miếng thịt kho cho vào trong bát hắn, "Giáo sư, ngày mai chúng ta đi dạo trong huyện đi, nghe nói có hội chùa."

Lý Khả An khẽ lắc đầu, "Tôi không đi, cậu nhớ cha mẹ cậu sao?"

Tuổi tác của Ninh Nhị không lớn không nhỏ, sao có thế không nhớ cha mẹ chứ: "Nhớ chứ, nhưng mà nhớ thì cũng phải nhìn về phía trước, để cho cuộc sống của mình tốt hơn, chính là an ủi lớn nhất đối với người nhà."

Lý Khả An nhìn hắn với cặp mắt khác xưa, "Cậu cũng rất rộng lượng."

Không thể không nói, bầu không khí gia đình Ninh gia thật tốt, tự nhiên thoải mái.

Vẻ mặt Ninh Nhị đau khổ, "Chị gái em sẽ lạnh lùng đập ra một đống đề thi, thi không tốt là xong đời, làm sao rảnh rỗi nghĩ đông nghĩ tây."

Lý Khả An:..

Bên kia, Nghiêm Lẫm ăn uống no đủ xong thì kéo Ninh Yên qua một bên, lấy ra một cái hộp, "Cái này cho em, quà mừng năm mới."

Ninh Yên tò mò mở ra nhìn, là một chiếc vòng tay phỉ thúy, khiến cho hai mắt người ta tỏa sáng.

Bình Luận (0)
Comment