[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 601

Chương 601 -
Chương 601 -

Thế nhưng danh chính ngôn thuận là điều rất quan trọng.

“Chị cả, chị vừa thông minh lại vừa có năng lực như vậy, em cũng không thể quá kém được, có đúng không? Bây giờ, khi mọi người nhắc tới chúng em, đều gọi chúng em là em trai, em gái của giám đốc Ninh, nhưng rồi cuối cùng cũng sẽ có một ngày, mọi người sẽ nói đây là chị gái của Ninh Lỗi.”

“Có chí khí.” Ninh Yên lớn tiếng cười ha ha: “Nhưng ngày đó rất khó xảy ra, lúc em đang tiến bộ, chị cũng đang tiến bộ rất nhanh.”

“Vậy thì…” Ninh Nhị rất bối rối, chị cả quá xuất sắc, hắn phải làm thế nào đây? Trong đầu hắn loé lên một suy nghĩ, bèn đắc ý mỉm cười: “Để mọi người nói, đây là hai ngôi sao sáng của Ninh gia.”

Một giọng nói u oán vang lên: “Vậy em thì sao?”

“Em thì sao?”

Ninh Tam và Ninh Tứ đi tới, gương mặt vô cùng u ám, bọn chúng cũng rất xuất sắc, có đúng không?

Gương mặt tươi cười của Ninh Nhị cứng lại, Ninh Yên bị bọn chúng chọc cười: “Ha ha ha.”

Lâm Vũ Mặc hâm mộ nhìn chị em Ninh gia vui vẻ cười đùa với nhau, có anh chị em thật tốt.

Ninh Yên ăn cơm xong thì bỏ của chạy lấy người, trước khi đi, cô còn dặn dò một câu: “Ninh Nhị, đưa hắn tới làm việc ở phòng nghiên cứu, trước tiên để hắn đi theo thầy Lý để làm quen với môi trường đã.”

“Được.”

Lâm Vũ Mặc thấy cô cứ như vậy mà đi, hắn cảm thấy không thể tin được: “Cứ như vậy à?”

Giao hắn lại cho một đứa trẻ còn nhỏ tuổi hơn hắn là coi như xong chuyện à?

Ninh Yên dừng bước, kỳ lạ hỏi ngược lại hắn: “Vậy còn phải thế nào nữa?”

“Mọi người không sợ tôi bỏ chạy à?” Lâm Vũ Mặc nhất thời cảm thấy vô cùng hoang mang, hắn không phải là tội phạm sao? Tại sao cô lại không hạn chế sự tự do của hắn?

Ninh Yên nhìn hắn khinh bỉ: “Anh có thể đi đâu? Không có thư giới thiệu, anh muốn đi ra ngoài nửa bước cũng khó, hơn nữa, bà ngoại của anh còn đang nằm trong tay tôi.”

Lâm Vũ Mặc cảm thấy mình như bị đấm một đấm vào ngực, sắc mặc hắn thay đổi, đây mới là đãi ngộ bình thường đối với phạm nhân: “Cái gì? Bà ngoài tôi đang ở đâu? Cô đã làm gì bà ấy?”

Cô không tra tấn thể xác hắn, mà phát triển thành giày vò tâm hồn hắn à?

“Đang điều trị chân ở bệnh viện.” Ninh Yên ghét bỏ phản ứng khoa trương của hắn: “Đúng rồi, tôi nhớ ra rồi, anh còn nợ tôi 100 đồng, tôi đã nộp tiền bảo lãnh cho anh, anh phải trả lại tiền cho tôi.”

“Còn nữa, anh tới đây để làm việc, cho nên có thể bao ăn bao chỗ ở, nhưng tiền thuốc men của bà ngoại anh và tiền ăn ở của bà cụ sau này đều không được miễn phí, anh phải trả tiền.”

Từng chữ cô nói Lâm Vũ Mặc đều nghe hiểu, nhưng ghép lại với nhau hắn lại nghe không hiểu: “Cô nói là, sau này bà ngoại của tôi có thể sống ở đây à?”

“Đúng vậy.”

Sâu trong nội tâm Lâm Vũ Mặc cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, hắn nghi ngờ cô cố ý sử dụng thủ đoạn như vậy để chơi đùa hắn, nhưng hắn không có chứng cứ.

Nhưng cho dù thế nào đi chăng nữa, điều này cũng đã cho hắn một tia hy vọng.

“Được, tôi sẽ phụ trách, tôi sẽ trả lại tiền cho cô không thiếu một đồng.”

Ninh Yên còn có việc, cô phất tay vội vàng rời đi, Lâm Vũ Mặc có vô số lời muốn nói, nhưng người đã chạy đi mất, hắn chỉ đành kéo lấy Ninh Nhị không buông.

“Giám đốc Ninh đã nói, làm việc có thành tựu sẽ được nhận phần thưởng có đúng không?”

Ánh mắt hắn sáng lên một cách kỳ lạ, trông rất giống như đang điên cuồng điều gì đó, Ninh Nhị có hơi sững sờ: “Đúng vậy, chị của tôi trước nay chưa từng nói lời không giữ lời.”

Lâm Vũ Mặc kéo hắn chạy ra ngoài: “Vậy còn đợi gì nữa, mau chóng đi làm việc thôi.”

Cho dù cô lừa hắn, hắn cũng chấp nhận.

Khóe miệng Ninh Nhị co rút, con người này thật sự rất kỳ lạ.

Ninh Lỗi ở bên cạnh nhỏ giọng hỏi: “Chị cả, tại sao chị lại nói như vậy?”

Ninh Yên cười tủm tỉm hỏi lại cậu bé: “Vậy phải nói như thế nào?”

Ninh Lỗi nhấp nháy đôi mắt: “Không phải nên nói những lời tốt đẹp, dùng chân tình để khiến hắn cảm động, sau đó nghĩ cách để thu phục hắn à?”

Mấy người cô Kim cũng đã bị thu phục như vậy, dùng chân tình đổi lấy chân tình

Bình Luận (0)
Comment