[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 612

Chương 612 -
Chương 612 -

Canh cá đã nấu chín, nước súp trắng đục thêm đậu phụ, rắc thêm hành hẹ, mùi thơm đặc biệt hấp dẫn.

Nghiêm Lẫm vừa múc đầy một bát, Thẩm Kiến Thiết đã cướp thìa múc đầy hai bát cho mình và Phùng Hạo, mà không hề thấy ngại chút mào.

Canh cá rất tươi ngon, kết hợp với mì căn nấm nướng và thịt nướng do Ninh Nhị đặc biệt gửi đến, mọi người ăn vô cùng ngon miệng.

Phùng Hạo lần đầu tiên ăn mì căn nướng đã thích, ăn liền hai xiên mới thấy đã nghiền: “Nhân tiện, giấm tương của nhà cô không tệ, mấy anh em trong quân đội cũng muốn một suất, nhà cô có thể cung cấp được không?"

Đây là hắn cố ý kéo đơn đặt hàng giúp.

Ninh Yên ăn nấm nướng, khẽ gật đầu: “Không thành vấn đề, chúng tôi có ba ca, máy móc không ngừng nghỉ, công nhân cũng sẵn lòng tăng ca.”

Tăng ca có phụ cấp, nhóm công nhân đều muốn kiếm được nhiều tiền hơn, nên rất nhiệt tình tăng ca.

"Vậy thì tốt rồi."

Bốn người vừa ăn ăn uống uống, vừa nói chuyện công việc, thời gian trôi qua thật nhanh.

Ninh Yên uống canh cá quá nhiều, muốn đi vệ sinh, cô chào bọn họ, rồi đi một vòng đến quán thịt nướng nơi anh em cô đang ăn thịt nướng, bọn họ vừa ăn vừa uống, chơi rất vui vẻ.

“Miểu Miểu, muốn đi vệ sinh không?”

“Đi.” Ninh Miểu nhảy dựng lên, tiện tay cầm hai xiên thịt nướng đưa cho Ninh Yên một cái.

Ninh Yên ăn xiên thịt nướng thơm ngào ngạt, rồi chậm rãi bước đi.

Phải mất mười phút đi bộ mới tới nhà vệ sinh tạm bợ, nên hai người cũng không vội vàng mà vừa đi vừa trò chuyện.

Đột nhiên, có một giọng nam vang lên cách đó không xa: "Thải Hoàng, sao em lại đến gặp phó đoàn Nghiêm? Em còn thích anh ta sao?"

Dưới gốc cây đại thụ, một nam một nữ đứng đối mặt, rất gần nhau.

Ninh Yên dừng lại, Ninh Miểu trợn mắt, kéo em gái ngồi xổm trong một chỗ tối, lặng lẽ nghe lén.

Đúng lúc Ninh Miểu đang ở độ tuổi này tò mò nhất trong đời.

"Anh đang nói vớ vẩn gì thế? Ngày cưới của chúng ta cũng đã quyết định rồi. Em đi mời phó đoàn Nghiêm và Ninh Yên đến dự lễ cưới của chúng ta."

"Thật sao?"

"Em lừa anh làm gì, anh tốt với em như vậy, lòng em đều biết rõ." Giọng Vương Thải Hoàng nhẹ nhàng thủ thỉ: "Trong lòng em chỉ có anh, đồ ngốc."

Một tiếng đồ ngốc nghiêng trời lệch đất, ngọt ngấy đến mức Ninh Miểu không nhịn được mà rùng mình một cái, Ninh Yên nhìn thấy cảnh này, trong mắt lóe lên ý cười.

“Anh tin em.” Liễu Bảo Thành rất vui vẻ, “Thật sự muốn kết ngay trong ngày mai luôn.”

Vương Thải Hoàng nhìn người đàn ông hơi mập mạp, trong mắt hiện lên một chút không kiên nhẫn, nhưng lại che giấu rất giỏi.

"Hình như dì có chút hiểu lầm với em, nếu có cơ hội giúp em nói mấy lời hay nha."

Cô làm ra vẻ nũng nịu, Liễu Bảo Thành liền không chịu nỗi: "Cứ giao cho anh, dì thương anh như vậy, nhất định cũng sẽ thương em."

Giọng Vương Thải Hoàng có chút do dự: "Anh... Còn muốn ở lại ban bếp núc sao?"

Vậy thì có tương lai gì đây.

"Anh thích ban bếp núc. Nấu ăn khiến anh vui vẻ." Liễu Bảo Thành tự nhận thức được rằng ban bếp núc là phù hợp với hắn nhất.

Tất nhiên, hắn thật sự rất thích nấu ăn, không chỉ có thể khiến hăn ăn no mà còn khiến hắn vô cùng hài lòng.

Chỉ cần nhìn chậu đồ ăn thôi cũng đã thấy hài lòng rồi.

Nhà hắn xuất thân từ nông thôn, điều kiện ở nhà rất nghèo nàn, dù hắn là nam đọc đinh trong nhà nhưng vẫn ăn không đủ no.

Khi dì hắn vào đoàn văn công thì nhà hắn cũng bắt đầu thay đổi.

Có thể nói là một tay Liễu Thanh Thanh đã đưa cả gia tộc lên cao.

Vương Thải Hoàng há miệng thở dốc, nhưng lời đến miệng lại thay đổi: "Chỉ cần anh vui là được."

"Anh biết là em tốt với anh nhất." Liễu Bảo Thành vui vẻ nhảy nhót múa chân múa tay: "Sau này anh sẽ rất rất tốt với em."

Vương Thải Hoàng trợn mắt mấy lần: "Vậy, anh giúp em làm chuyện này đi."

Liễu Bảo Thành si mê lưu luyến cô, chỉ muốn lấy lòng người yêu của mình: "Chuyện gì? Em nói đi, một trăm chuyện cũng được nữa."

Vương Thải Hoàng mím môi nói: “Nhà bếp của anh dùng sản phẩm đậu nành và gia vị của tập đoàn Cần Phong phải không?”

Liễu Bảo Thành là ban bếp núc, biết rõ nhất những thứ này: “Đúng vậy, đậu phụ của họ ăn rất ngon, chỉ cần chiên đậu thôi anh cũng ăn được ba chén cơm."

Bình Luận (0)
Comment