[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 632

Chương 632 -
Chương 632 -

Cô khác với người trong nước hiện tại, cô đến từ thế hệ sau, tổ quốc cường đại giúp cô tự tin, bình tĩnh ứng xử với khách nước ngoài.

Nhưng đất nước ngày nay chưa đủ mạnh, người dân mình vẫn chưa đủ tự tin, họ vẫn phải chịu nhẫn nhục, còn đối xử với khách nước ngoài quá mức coi trọng.

Ninh Yên hoàn toàn có thể hiểu và tôn trọng những nhân viên công tác này, điều này không hề dễ dàng với bọn họ.

Ai lại không muốn sống ngẩng đầu ưỡn ngực cơ chứ? Ai mà không muốn ngẩng cao đầu nói: “Bất cứ ai xúc phạm đất nước sẽ bị trừng phạt dù có ở xa đến đâu!”

Đừng nói đến niên đại này, ngay cả trong những năm 90 còn phải nhẫn nhục chịu đựng vụ đánh bom vào đại sứ quán! Sau hơn mười mấy năm phát triển, mới có một nhóm ngoại giao có lập trường cứng rắn đã được thành lập.

Nước yếu không có ngoại giao , lạc hậu sẽ bị đánh bại.

Cô hiểu điều này, nhưng cô không phải là nhà ngoại giao và không muốn ủy khuất bản thân.

Đương nhiên, cô vẫn có chừng mực, nói chuyện với bọn họ trong chốc lát, thấy thời gian đã lâu thì muốn trở về.

Ninh Yên ăn uống, chơi đùa một lúc với bạn nhỏ, thấy thời gian sắp hết, liền đứng dậy chào tạm biệt.

Nhưng không hiểu sao đứa trẻ lại thích cô đến mức ôm lấy bắp chân cô không chịu buông.

Mary thấy vậy, trong lòng rung động: "Cô Ninh, tôi muốn thuê cô chăm sóc Louis trong chuyến thăm lần này của tôi, có được không?"

Louisa có một bảo mẫu nhưng lại để một đứa bé như vậy chạy ra ngoài, bảo mẫu này đã lơ là bổn phận đến mức không còn đáng được cô tin tưởng nữa.

Với lại cô với chồng phải đi làm, không có thời gian chăm sóc đứa bé, Ninh Yên là người thích hợp.

Trong suốt quá trình này, người phiên dịch đi cùng cô luôn nháy mắt với Ninh Yên, tiếp theo đây là chuyện tốt, người khác cầu còn không được.

Ninh Yên sửng sốt một chút, ngay sau đó lắc đầu từ chối: "Xin lỗi, tôi là người phụ trách một công ty, có việc quan trọng phải xử lý."

Mary giật mình, "Tôi còn tưởng cô là sinh viên."

“Không phải a.” Ninh Yên giơ một tay lên, tươi cười như hoa, “Tôi có năm nhà máy, mục đích chuyến đi của tôi là mở rộng kinh doanh.”

Mary nhìn khuôn mặt trẻ trung khác thường của cô, giọng nói mang một ít thận trọng: "Xin lỗi, là tôi thất lễ. Cha mẹ cô yêu cầu cô tiếp quản sớm như vậy? Xem ra cô hẳn là rất có năng lực."

Thuê một sinh viên đại học làm bảo mẫu là điều bình thường.

Nhưng nhờ một ông chủ lớn của một tập đoàn làm bảo mẫu cho con mình thì quả thực quá đáng, là do cô không đúng mực.

Dù mọi người bất kể địa vị nào cũng bình đẳng, nhưng tại sao lại có một nhóm người vây quanh cặp vợ chồng này để phục vụ bọn họ?

Thậm chí một số là lãnh đạo thành phố.

Ánh hoàng hôn xuyên qua cửa sổ chiếu vào Ninh Yên, khiến cô trông vừa thần bí vừa xinh đẹp.

Cô biết đối phương không hiểu tình hình bên trong nước, cô cũng không bận tâm: "Không phải, đây là sự nghiệp mà tôi đã xây dựng từ đầu hai bàn tay trắng trong hai năm."

Hai năm? Ánh mắt Mary nhìn cô cũng thay đổi, nhưng cô lại thưởng thức một doanh nhân kinh doanh?

“Smith, anh tới đây nhanh lên.” Cô gọi chồng mình đang trò chuyện cùng nhóm người, hưng phấn hỏi: “Anh đoán cô ấy là ai?”

Những người đàn ông ở phía bên kia đang nói về những vấn đề nghiêm trọng trông có vẻ bối rối. Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Người lãnh đạo nhìn người phiên dịch ở bên cạnh, người phiên dịch trong suốt quá trình vẫn chăm chú theo dõi cuộc trò chuyện giữa Ninh Yên và Mary, vẻ mặt cũng có chút nghi hoặc, sao có thể giỏi như vậy?

Smith tò mò nhìn Ninh Yên vài lần và cảm thấy cô còn rất trẻ, không phải thành niên sao?

Mary kêu lên như thể tìm được kho báu, "Cô ấy bắt đầu từ con số 0 và mở năm nhà máy trong vòng hai năm. Cô ấy rất có năng lực. Em đã tóm được một người lợi hại như vây, siêu cấp may mắn nha."

Smith không khỏi liếc nhìn, người có bản lĩnh ở đâu cũng đều được tôn trọng.

"Rất vui được gặp cô, cô Ninh."

Bình Luận (0)
Comment