[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 699

Chương 699 -
Chương 699 -

“Đều nghe thấy chứ?” Ninh Yên mặt không biểu tình nhìn bà ta, “Đây là tội uy hiếp, đe dọa, tội chồng thêm tội.”

Anh cả Nhiếp gia cũng phát điên rồi, hắn còn trẻ tuổi như vậy, còn chưa có con trai!

“Thôn trưởng, tôi không muốn ngồi tù, mau cứu chúng tôi.”

Thôn trưởng hung hăng trừng mắt nhìn bọn họ một cái, nhân chứng vật chứng đầy đủ ở đây, tội danh của họ đã được định rồi, chỉ còn một khả năng… “Vậy, nếu trả lại tiền thì sao?”

Cảnh sát không cần nghĩ ngợi nói, “Trả tiền, hơn nữa nếu được đương sự đồng ý hòa giải, có thể giảm hình phạt.”

Thôn trưởng cũng không muốn trong thôn lòi ra mấy người là tội phạm, quá ảnh hưởng thanh danh trong thôn, không thể không đứng ra cầu xin, “Đồng chí Ninh Yên, cô dù sao cũng là em gái Vu Hồng Hà, Nhiếp gia lại là nhà chồng của Hồng Hà, không bằng hai bên hòa giải đi?”

Ninh Yên lời lẽ chính đáng tỏ vẻ, “Không thể được, đừng nói chị em nhà chồng của tôi, hay kể cả là cha mẹ ruột thịt của tôi phạm tội, tôi cũng sẽ vì nghĩa diệt thân, thôn trưởng, lập luận của ông có chút vấn đề.”

Mặt thôn trưởng đều tái mét rồi, “Đồng chí Ninh Yên, tôi rất bội phục nhân phẩm chính trực của cô, nhưng cô không biết phụ nữ nếu không có đàn ông thì cuộc sống có bao nhiêu khổ sở đâu…”

Ninh Yên khóe miệng khẽ nhếch, cười như không cười, “Thế bị đàn ông đánh thì không đau sao?”

Thôn trưởng:…

Đây là đang trách bọn họ không có ngăn cản Nhiếp gia đánh người sao? Nhưng mọi người ai cũng đều như vậy, con dâu Nhiếp gia không sinh được con trai, bị đánh cũng là phải mà.

Nhưng lời này có cho tiền họ cũng không dám nói ở mặt Ninh Yên, ông ta có một loại trực giác, mộ0t khi nói như vậy, đống lửa này chắc chắn sẽ đốt tới đầu ông ta, “Như vậy đi, tôi sẽ bảo mấy người Nhiếp gia trả tiền cho cô, lại bồi thường cho cô 200 đồng…”

Người Nhiếp gia gia đã nghèo đến mức không xu dính túi, nào có cái tiền tiết kiệm hay gì, không khỏi nóng nảy, “Thôn trưởng.”

“Câm miệng.” Thôn trưởng cực kỳ mất kiên nhẫn, cả nhà này đúng là toàn lũ ngu xuẩn, ông ta cười nịnh nọt nói, “Đồng chí Ninh Yên, cô xem thế nào?”

Ninh Yên sao có thể dễ dàng bỏ qua cho họ, “Ông cảm thấy tôi là người thiếu tiền sao? Tôi đây chỉ muốn một cái công đạo.”

Ninh Yên sẽ không dễ dàng bỏ qua chuyện này, một giọt nước cũng không lọt.

“Vu Hồng Hà, cô cũng là người xuất thân từ giai cấp công nhân, lập trường phải rõ ràng, mấy người Nhiếp gia đều là người phạm tội, cô phải cùng bọn họ phân rõ giới hạn, nếu không, còn con gái cô, người nhà của cô đều sẽ chịu ảnh hưởng, cô nhẫn tâm sao?”

“Không phải chỉ là bạo lực gia đình thôi sao? Thế thì tăng tiền bồi thường lên đi.”

“Đương nhiên, bọn họ cùng tôi không quan hệ, dù sao thì, tôi cũng họ Ninh mà.”

“Nhưng nếu cô muốn dành quyển lời cho bản thân, thì cũng phải tự mình đứng lên.”

“Người khác có thể giúp cô một lần, nhưng không có khả năng giúp cô cả đời.”

Vu Hồng Hà rốt cuộc cũng phản ứng lại, cắn chặt răng, lấy hết can đảm nói, “Tôi… Tôi muốn ly hôn, phân rõ giới hạn với bọn họ .”

Ninh Yên đã giúp cô trải đường tới vậy, nếu cô còn không tự mình đứng lên chống lại, thì chỉ có thể nói, cô không xứng để được những quyền lợi đó.

Cô đã từng yếu đuối, từng vô dụng, nhưng đó là vì dù có cầu xin cũng không ai giúp đỡ, không ai vươn tay ra giúp đỡ cô, nhà mẹ đẻ cũng không chống lưng giúp cô, những người thôn dân cũng cảm thấy cô không sinh được con trai là tội lớn, đáng đời bị vậy.

Vu Hồng Hà dù nói lắp bắp, nhưng mọi người đều nghe rõ.

Chồng Vu Hồng Hà trợn to mắt tới đáng sợ, “Cô nằm mơ đi, cô sinh ra là người của Nhiếp gia, chết đi cũng là quỷ của Nhiếp gia.”

Dù cho hắn đã chết, cô cũng phải vì hắn mà thủ tiết cả đời.

Cũng là do con nhỏ này xui xẻo, mang cái người này tới muốn hãm hại cả nhà bọn họ, làm cho họ chật vật bất kham như thế này đây.

Ninh Yên hơi hơi mỉm cười, “Vu Hồng Hà, cô chuẩn bị một chút, ngày mai đi tìm thị trưởng báo cáo, nói là, trong nhà này toàn là tội phạm, cô không muốn cùng bọn họ thông đồng làm bậy, muốn hoàn toàn phân rõ giới hạn với nhà họ, nhưng lại bị họ đè đầu cưỡi cổ không đồng ý.”

Bình Luận (0)
Comment