[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 719

Chương 719 -
Chương 719 -

Ninh Xuân Hoa cười sảng khoái: "Người làm hậu cần này có tài cán gì? Công việc cơ bản còn không gánh nổi chứ đừng nói đến việc làm lãnh đạo."

Vị trí này không phải là vị trí mà người bình thường có thể ngồi được, dù là ông hay là lão Ngưu muốn cũng không thể ngồi, cho nên ông không thèm để mắt.

Chức vụ càng cao trách nhiệm càng lớn.

“Có những người cảm thấy bản thân mình rất đặc biệt, mình có tài nhưng không gặp thời, vì người khác đang cản đường mình.” Ninh Yên đã gặp đủ loại người, muôn màu muôn vẻ, đàn ông bình thường luôn cảm thấy mình hấp dẫn hơn Cổ Thiên Lạc: “Không biết tự nhìn lại chính mình”.

Ninh Xuân Hoa: ……

Cuối cùng hai vợ chồng của Ngưu Nhị cũng bị bắt đi.

Ngưu Nhị khóc lóc cầu cứu cha mình, bí thư Ngưu làm như không hay, cả mặt cũng không lộ diện.

Ninh Yên thờ ơ lạnh lùng, thích thú xem trò hề, bọn họ không nghĩ sẽ có ngày nhận kết cục như vậy sao?

Trình Dược Văn nói: “Đồng chí Ninh Yên, nếu có thêm thủ tục, tôi sẽ báo trước cho đồng chí.”

"Được, cảm ơn vì giúp tôi đào ra tất cả những nhân tố bất ổn này."

"Ninh tổng, tôi thật sự vô tội." Hà Bỉnh khóc lóc kêu khàn cả giọng.

Ninh Yên khẽ mỉm cười, "Đồng chí Trình sẽ không xử oan người tốt, yên tâm."

Cô nhìn những người này bị bắt đi, khẽ lắc đầu, làm bậy không thể sống.

Cô xách túi đồ ăn lên tầng 4, khi bước vào, cô nhìn thấy Từ Đạt và một vài người đang ngồi ở hàng ghế trên sốt ruột, sắc mặt không được tốt.

Nghe thấy tiếng động, mọi người đồng loạt quay lại nhìn. Ninh Yên giơ món đồ trong tay lên: “Tới ăn thử đi, tôi mang điểm tâm đến cho mọi người.”

"Tiểu Nhị, đi pha trà."

Kim Tích Như mang vẻ mặt buồn bã, "Ninh Yên, tình trạng hiện tại thế nào rồi?"

Họ đều có vấn đề về thân phận, sau khi được đưa đi trình báo, cả đêm họ không ngủ được, sợ đến mức như ngồi trên đống lửa.

Ai cũng từng trải qua biến cố đau đớn và tuyệt vọng, không bao giờ muốn quay trở lại bóng tối trong quá khứ.

Ninh Yên tiện tìm một chỗ ngồi xuống, giọng điệu ôn hòa, "Không sao, mấy người cử báo bị bắt đi rồi."

Mọi người đều sửng sốt, "Hả?"

“Người cử báo bị bắt “

“Ai là người cử báo?” Lý Khả An không thể tin được, toàn thân hắn gầy gò, hai mắt nặng trĩu, áp lực tâm lý cực kì mạnh.

"Tập đoàn Cần Phong tuy không lớn nhưng bảo vệ các người vẫn là điều nên làm." Ninh Yên biết mấy ngày nay bọn họ lo lắng sợ hãi nên kiên nhẫn bình tĩnh nói: “Tôi đảm bảo một ngày tôi còn ở đây, sẽ không ai có thể động vào mọi người.”

Cô mang vẻ bình tĩnh và thoải mái, như thể mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của mình.

Nhìn Ninh Yên như vậy, nỗi lo lắng và sợ hãi trong lòng mọi người giảm xuống, cuối cùng cũng chịu ăn uống.

“Điểm tâm này không tệ, rất ngọt."

Điểm tâm dùng với trà là sự kết hợp hoàn hảo, đồ ăn ngon có thể xoa dịu lòng người, Ninh Yên kể về trải nghiệm chuyến đi này cho mọi người, nghe tiếng hô hào bất ngờ không ngừng của mọi người khiến tâm trạng thư thái trở lại.

Hai mắt Ninh Tứ đỏ hoe đầy ngưỡng mộ: "Chị , em cũng muốn đến Thượng Hải để mở mang tầm mắt."

Ninh Yên đi tới mang theo một chiếc bánh tổ ong lớn: “Lần sau sẽ đến lượt em, đừng sốt ruột”.

Ninh Tứ cắn một miếng bánh ngô, từng lớp từng lớp bánh tan ra trong miệng, đậu nghiền ngọt ngào thơm phức có thoang thoảng mùi hoa quế, đứa trẻ vì ăn ngon mà nheo mắt lại.

Ninh Yên ném một hạt hồi hương đậu vào miệng, cô thích ăn cái này: “Mọi người đến nhà tôi ăn tối đi, tôi mời mọi người ăn thịt nướng ngoài sân."

\Mắt mọi người sáng lên, cái này được nha.

Ninh Yên phân phó: “Tiểu Nhi, em đi mua thịt lợn, mua nhiều một chút nha.”

“Vâng." Ninh Nhị nuốt khan, cậu cũng thích ăn thịt nướng.

"Miểu Miểu, em dẫn Tiểu Tứ đi chuẩn bị những thứ liên quan như rau củ, gia vị, lò nướng..." Ninh Yên sửng sốt một chút, "Chúng ta không có lò nướng, có ai mang đến được không ?"

"Để tôi lo." Từ Đạt chủ động xin ra trận. Đối với hắn bây giờ, làm ra một chiếc lò nướng như vậy không mất nhiều thời gian.

"Tuyệt lắm." Ninh Yên cười, có một nhóm người già thấy vậy vây quanh nói: “Tôi cũng muốn làm một lò nướng bánh mì trong sân, ai có thể giúp tôi?”

Bình Luận (0)
Comment