[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 720

Chương 720 -
Chương 720 -

Hai mắt Lý Khả An sáng lên. Hắn rất thích ăn bánh mì mới ra lò, thật không may ông không thể mua nó ở trong nước. “Làm vậy được không?”

Ninh Yên gật đầu: “Có cái gì mà không được? Tôi muốn ăn! Bánh mì nướng, gà nướng , bánh quy nướng, bánh ngọt nướng đều có thể làm được.

Muốn ăn là lý do lớn nhất.

Người Ninh gia chảy nước dãi, Lâm Vũ Mặc giơ tay nói: "Tôi sẽ giúp một tay."

"Tôi cũng giúp một tay." Lý Khả An cũng là một người có trình độ.

"Vậy làm thôi." Ninh Yên không keo kiệt, có món gì ngon đều chia cho họ. Chờ có lò bánh mỳ, mọi người ai cũng sẽ có phần.

Ninh Tam mang vẻ mặt mong đợi: “Chị, chị có sách dạy nấu ăn không?"

Ninh Yên đêm qua ngủ quên, còn nhiều chuyện chưa kịp phân. "Chị có, nhưng là bản tiếng anh, nếu không hiểu chỗ nào thì em đến nhờ lão sư Kim dạy cho."

Kim Tích Như có chút lo lắng: “Cô lấy ở đâu ra?”

“Bộ ngoại giao." Ninh Yên thản nhiên nói bừa, rõ ràng quà tạ lễ của vợ chồng Smith.

Tuy nhiên, nhóm người này vốn tính chim sợ cành cong, nếu nghe cô có liên quan với người nước ngoài, đoán chừng sẽ mất ăn mất ngủ..

Quả nhiên mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, Lý Khả An chủ động nói: “Đưa sách cho tôi, tôi sẽ phiên dịch, dùng bút ghi lại, sau đó đốt sách này đi, nguy hiểm quá, lỡ bị nhìn thấy là to chuyện.”

Hắn đã bị dọa sợ nên muốn tiêu diệt mọi vật thể mang tính nguy hiểm.

Ninh Yên không làm khó họ "Cứ vậy đi." Cùng lắm thì ném vào không gian.

Cô cũng không nán lại, “Tâm trạng mọi người không tốt, nên nghỉ ngơi một ngày đi. Cơ thể là quan trọng nhất. Ngủ một giấc thật ngon để đầu óc sảng khoái, tôi ra ngoài một chuyến."

Ninh Yên đi huyện một chuyến, bảo vệ huyện chính vừa thấy cô đến thì lập tức mở cửa, bí thư Chu đang họp, nghe Ninh Yên đến liền bảo, “Mời cô ấy vào.”

Chuyện tập đoàn Cần Phong bị cử báo bị nháo rất lớn, ai cũng bàn luận nhưng Ninh Yên không hề phát biểu ý kiến.

Suy cho cùng thì tập đoàn Cần Phong đã là xí nghiệp có tiếng trong vùng, rút dây động rừng.

Trước ánh mắt khác lạ của mọi người, Ninh Yên chào hỏi một cách tự nhiên: “Xin chào Bí thư Chu, các vị lãnh đạo.”

Có vẻ như Trình Dược Văn vẫn chưa tới đây điểm mặt.

“Có việc gì không? " Thái độ của bí thư Chu không nóng cũng không lạnh.

Ninh Yên cười lấy trong túi ra một chồng hợp đồng: “Đây là thành quả chuyến công tác của tôi. Tôi nhân cơ hội này để báo cáo với các lãnh đạo. Đồng thời, các nhà máy của chúng tôi muốn nhận thêm người, tầm khoảng 800 người..."

Mọi người đều tròn mắt, "800 người?"

Vậy là tập đoàn Càn Phong có gần 2000 người, được coi là một trong hai nhà giàu nhất huyện.

Chỉ trong vòng hơn hai năm mà có thể làm tới vậy, năng lực của cô quả thực là nghịch thiên.

"Đúng vậy, một nhóm bên chúng tôi đã công khai tuyển dụng với xã hội." Ninh Yên đưa hợp đồng cho bí thư Chu, bí thư Chu nhìn với vẻ mặt vô cùng phức tạp.

Hắn đưa hợp đồng cho cấp dưới, nhìn Ninh Yên: “Cô đã làm thế nào?”

Lương lớn như vậy gần như tăng gấp đôi, hơn nữa còn có thể phát triển.

Điều khiến hắn khiếp sợ hơn là ngay cả công ty nước ngoài cũng hợp tác, quả là nhân tài.

Bột đậu nành này có gì mà có giá trị đến vậy? Đây chẳng phải là loại bột đậu nành họ thường ăn sao? Nó vốn chẳng đáng bao nhiêu tiền, là do ngon sao?

Ninh Yên mang vẻ mặt rất khiêm tốn: “Mọi chuyện đều dựa vào may mắn và kiến ​​thức của các đồng chí bộ ngoại giao, bọn họ rất nhiệt tình, giúp đỡ tôi rất nhiều”.

Mọi người: ……

Bí thư Chu nhếch miệng, cái vẻ mặt nghiêm túc nhưng lại nói hươu nói vượn của cô gái này khiến người ta vừa tức lại vừa buồn cười.

“Vậy tại sao bộ ngoại giao không giúp đỡ những người khác? "

Ninh Yên sờ lên mặt mình: "Chắc do tôi vừa đáng yêu vừa ngọt ngào, cái miệng khéo nịnh nên khiến người ta thấy vui."

Bí thư Chu: ……

Hợp đồng của Ninh Yên đóng vai trò then chốt, đối mặt với lợi ích tuyệt đối, mọi thứ chỉ là mây bay.

Các lãnh đạo có mặt bày tỏ sự ủng hộ cô.

Bí thư Chu chỉ yêu cầu một điều, "Đưa cho tôi một nửa chỉ tiêu tuyển dụng, để lại cho những thôn đặc biệt nghèo."

Bình Luận (0)
Comment