Cô không muốn biết chuyện riêng tư của nhà người khác một chút nào!
Kết quả là, khi cô vừa đến cổng, liền bị ngăn lại, nói rằng thị trưởng Dương mời cô đến văn phòng.
Ninh Yên vô cùng chán nản, cô chạy như vậy không đủ nhanh hay sao.
Nhưng khi cô xuất hiện trước mặt thị trưởng Dương một lần nữa, cô đã điều chỉnh tâm lý, "Thị trưởng Dương, ông đang tìm tôi à?"
Nhìn Ninh Yên bình tĩnh và điềm đạm, trong lòng thị trưởng Dương nhẹ nhàng và khẽ thở dài, tố chất tâm lý này khác hẳn, đúng là người làm chuyện lớn, "Để tôi giới thiệu một chút, đây là con gái của tôi, Dương Bội Bội, đây là Ninh Yên, tổng giám đốc tập đoàn Cần Phong."
"Xin chào, đồng chí Dương Bội Bội.” Ninh Yên mỉm cười, chủ động vươn tay phải ra.
Dương Bội Bội nhìn chằm chằm cô một lúc lâu, cũng không có duỗi tay ra, Ninh Yên giống như không chuyện gì, vẫn cứ duỗi tay, không xấu hổ, không co quắp, cười một cách thản nhiên và bình tĩnh
Sau một lúc lâu, Dương Bội Bội duỗi tay ra bắt tay cô, nhanh chóng buông ra, "Vừa rồi cô đã nghe được những gì?"
Ninh Yên chớp chớp mắt, hỏi một cách kỳ quái: "Đồng chí Dương, đồng chí đang nói gì vậy? Tôi không hiểu?”
Thị trưởng Dương nhìn Ninh Yên trông đặc biệt ấn tượng, lại muốn thở dài, con của người khác, ai da.
"Đồng chí Ninh Yên, tôi sắp có một cuộc họp, tôi muốn nhờ cô giúp một việc, muốn cô cùng nói chuyện với con gái của tôi.”
Nếu học được một chút bản lĩnh của Ninh Yên, ông liền sẽ cảm thấy an tâm được phần nào.
"Được rồi.” Ninh Yên lập tức hiểu ý của ông, kéo Dương Bội Bội sang một bên ngồi xuống, giống như đang nói chuyện rất lâu.
Thị trưởng Dương lúc này mới đi ra ngoài và vội vã đến cuộc họp.
Dương Bội Bội bĩu môi, bực bội nói: "Cha tôi chỉ biết bận rộn với công việc của ông ấy, không quan tâm đến tôi một chút nào."
Như không nghe thấy, Ninh Yên từ trong túi lấy ra bánh hạnh nhân hình bướm, "Ăn chưa?"
Dương Bội Bội nhìn thoáng qua nó, "Đây là cái gì?"
Ninh Yên chủ động giới thiệu: "Bánh hình bướm này là một loại bánh quy nhỏ."
Dương Bội Bội chưa từng ăn qua, tò mò nhận lấy một miếng: "Tôi nếm thử."
Ninh Yên cũng cầm lấy đồ ăn nhẹ và chậm rãi nhấm nháp, tâm trạng của cô sẽ tốt hơn nhiều khi ăn thức ăn.
Ninh Yên bắt đầu nói balabala, cô không nói những thành tựu hiện tại, mà chỉ nói câu chuyện bị tráo nhầm con gái, quả nhiên, tất cả suy nghĩ của Dương Bội Bội đều bị thu hút, đôi mắt cô mở to.
Còn có chuyện như vậy sao? 16 năm mới phát hiện ra rằng ôm nhầm con sao?
Cũng không thể đuổi người khác ra khỏi nhà, cũng không phải là lỗi của đứa trẻ, đó rõ ràng là vấn đề của người lớn.
Ninh Yên thuận thế dựa vào hoàn cảnh đó để kể lại câu chuyện chịu khổ sở khó khăn như thế nào, và cái khó khăn nhất là khi cô bị đuổi ra khỏi nhà vào ban đêm mà trong người không có một đồng nào, Dương Bội Bội nghe xong nước mắt đều rơi xuống, quên đi tất cả những điều muộn phiền của mình.
Nhìn có người còn thảm hại hơn mình liền sẽ cảm thấy được an ủi một cách khó hiểu.
Chỉ một lúc sau, cô nắm lấy tay Ninh Yên, coi như một người bạn của mình :"Cô có hận họ không?"
Ninh Yên cười dịu dàng: "Không hận, chỉ có kẻ yếu mới oán hận." Kẻ mạnh liền sẽ trả thù ngay tại chỗ.
Dương Bội Bội cảm thấy cô thật lương thiện, càng thêm thích cô hơn, bắt đầu phàn nàn.
Ninh Yên cảm thấy bất lực sau khi nghe được những lời phàn nàn của cô.
Phàn này thì phàn nàn, cô lại khen ngợi người chồng nửa ngày, còn nói rằng chồng mình và mẹ chồng là hai cá thể khác nhau.
Mẹ chồng không tốt, bà chỉ biết ép cô sinh cháu để nối dõi tông đường.
Mà cô thân thể mỏng manh, sau khi sinh được một cô con gái liền không muốn sinh nữa, mẹ chồng và nàng dâu suốt ngày ầm ĩ.
Nhưng chồng cô thì tốt, dịu dàng và ân cần với cô, không cảm thây vấn đề gì với việc chỉ sinh một cô con gái.
Ninh Yên sắm vai của một người chị dịu dàng chu đáo, nhưng cô nhất thời không nhịn được nữa, liền nói: "Mẹ anh ta làm khó dễ cô? Vậy chồng cô khi đó làm gì?"
"Bảo tôi thông cảm hơn cho mẹ anh ấy, mẹ anh ấy không dễ dàng nuôi anh ấy lớn lên.” Dương Bội Bội mím môi, "Tôi cũng cảm thấy bà thật không dễ dàng , bình thường cố gắng để nhường nhịn bà, nhưng lần này bà quá đáng quá mức, bắt tôi ăn rết, nói ăn nó tôi có thể sinh con trai!"