[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 755

Chương 755 -
Chương 755 -

Nghiên cứu thật sự quá tốn tiền, tiền nện xuống còn không biết được có thể thu hồi lại hay không.

Nhưng Ninh Yên không hề tiết kiệm chắt bóp chi phí nghiên cứu, không thể vì sợ thất bại thì không nghiên cứu nữa: “Đưa danh sách cho tôi, tôi đi tìm người.”

Tìm thư ký Chu ở trong huyện hoặc tìm thị trưởng Dương, thật sự không được nữa thì đi tìm cán bộ ngoại giao ở Thượng Hải.

Xưởng trưởng Hàn rất hâm mộ cô, cô nói chi ngân sách là chi ngân sách, không cần phải chào hỏi với bất kì ai, không giống như ông cần dùng tiền đều phải đi xin lãnh đạo bên trên.

Đây chính là chỗ tốt của việc độc lập tài chính.

“Ninh Yên, cô đã nghĩ xong sẽ hợp tác thế nào rồi sao?”

Bên phía Thượng Hải đang thúc giục ông, ông không thể chờ thêm nữa.

Ninh Yên đã sớm nghĩ kĩ rồi, chỉ tay vào kỹ thuật viên trước mắt: “Chúng ta có thể thống nhất hợp tác với nhau, ông để kỹ thuật viên ở lại đây cùng nghiên cứu với chúng tôi, thành quả cuối cùng chia sẻ cùng nhau, thị trường lớn như vậy thêm hai nhà chúng ta không đáng kể chút nào.”

Đào sạch sẽ hết kiến thức trong bụng của nhân viên nghiên, để bọn họ ở lại làm trợ thủ.

Xưởng trưởng Hàn không dám tin tưởng trừng mắt nhìn cô: “Lưu lại toàn bộ? đùa cái gì thế, không được, tuyệt đối không được, những người này đều là bảo bối của nhà máy chúng tôi, lại nói bọn họ cũng không quen với cuộc sống ở chỗ này.”

Ninh Yên nhướng mày: “Xưởng trưởng Hàn, ông có hiểu lầm gì với cấp dưới của ông đúng không? Bọn họ cũng không phải là những đồng chí được nuông chiều từ bé, ông còn chưa biết sao? Bọn họ đã tỏ ý bằng lòng ở lại.”

Xưởng trưởng Hàn ngẩn người: “Chuyện đó không có khả năng.” Bọn họ bí mật liên hệ sao?

Ninh Yên tùy ý điểm danh: “Trình Công, ông có bằng lòng ở lại nghiên cứu không?”

Thần sắc của Trình Công chuyên chú nhìn chăm chăm vào bảng đen, bút trong tay không ngừng di chuyển, Ninh Yên liền hỏi tiếp lần nữa hắn mới nghe thấy, không cần nghĩ ngợi gật đầu: “Đương nhiên.”

Xưởng trưởng Hàn: …

Đây chính là át chủ bài trong xưởng, lão đại trong ngành kỹ thuật đó.

“Vì sao?”

Tâm thần của Trình Công tập trung hết lên trên bảng đen: “Tôi muốn học hỏi nhiều hơn với mấy vị giáo sư này, cơ hội như vậy tôi không muốn bỏ lỡ.”

Những người khác cũng sôi nổi tỏ thái độ: “Đúng đúng đúng, tôi cũng muốn ở lại học tập.”

Trước khi tới bọn họ tự cho mình ở trên cao, nhưng sau khi ở chung với mấy vị giáo sư, bọn họ lập tức phát hiện những người đó hiểu biết rất nhiều.

Đặc biệt là thầy Lý, ông ấy là người rất chuyên nghiệp về máy móc điện, hơn nữa rất tiên tiến.

Còn một kỹ thuật viên khác lại cực kỳ kính nể đối với Lâm Vũ Mặc, đó chính là thiên tài: “Thầy Lâm cũng đáng để cho chúng tôi học tập, mấy ngày này đã học được rất nhiều thứ.”

Hơn nữa, hoàn cảnh ở đây rất tốt, ăn ngon ở chỗ đẹp, cái gì cũng không cần bận tâm, chỉ cần chuyên chú vào một việc, nghiên cứu.

Xưởng trưởng Hàn sợ ngây người, không nghĩ tới những kỹ thuật viên mà mình đưa đến đều làm phản cả rồi!

“Thế này bảo tôi quay trở về bàn giao thế nào? Người nhà mọi người sẽ nghĩ thế nào?”

Trình Công thuận miệng nói: “Cứ nói công việc của chúng tôi cần công tác dài hạn.”

Hắn tùy ý nói, xưởng trưởng Hàn lại không bình tĩnh được: “Trong xưởng không thể không có mọi người, tôi không đồng ý.”

Ninh Nhị gõ gõ cửa, đưa đầu vào nói: “Đã đến giờ trà chiều.”

Lý Khả An là người thứ nhất đặt đồ trong tay xuống, nhanh chóng đi rửa tay chạy nhanh tới phòng nghỉ.

Trên bàn trong phòng nghỉ đặt bánh quy nhỏ tỏa ra hương sữa dê ngào ngạt, bánh mì hương sữa, còn có một tô sữa chua lớn.

Lý Khả An cầm lấy bánh mì hương sữa cắn một miếng, thỏa mãn thở ra một hơi, bánh mới nướng ăn thật là ngon.

Lại ăn thêm một ly sữa chua, đúng là ngày tháng thần tiên.

Xưởng trưởng Hàn nhìn thấy mọi người ăn ăn uống uống sung sướng, thật sự hoài nghi cấp dưới của mình đều bị viên đạn bọc đường thu mua hết rồi! muốn học tập chỉ là cái cớ thôi!

Một ngày ăn năm bữa, ba bữa ăn chính còn có thêm một buổi trà chiều, đến tối còn có một bữa ăn khuya.

Bình Luận (0)
Comment