[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 764

Chương 764 -
Chương 764 -

Một cô dâu khác kéo kéo cánh tay của bạn mình, vẻ mặt căng thẳng: “Cô đừng nói nữa, anh chồng của cô ấy là thủ trưởng, đắc tội cô ấy sẽ bị trả thù.”

Oa, sắc mặt của đám người đang đứng xem náo nhiệt đều không mấy đẹp đẽ, trả thù? Ai cho cái quyền đó? Nói lời nói thật cũng không được sao?

Mặt của Liễu Thanh Thanh tái cả đi, hung tợn trừng mắt nhìn Vương Thải Hoàng, khẳng định là cô ta đi khoe khoang.

Ninh Yên nhướng mày: “Làm sao mà cô biết được?”

Cô dâu kia yếu ớt chỉ chỉ vào Vương Thải Hoàng nói: “Cô ấy tự nói.”

Đầu óc Vương Thải Hoàng trống rỗng, cô ngàn vạn lần không nghĩ tới sự khoe khoang của mình lại trở thành một lưỡi dao sắc bén, hướng về phía mình chém tới.

Suy nghĩ muốn giết chết cô ta của Liễu Thanh Thanh cũng xuất hiện luôn rồi, đã sớm nói với bọn họ cần phải khiêm tốn, không được nói ra bên ngoài danh hào của vợ chồng bọn họ.

Nhưng cô ta thì sao, đặc biệt thích khoe khoang, cứ như sợ người khác không biết mình có chỗ dựa vậy.

Lúc này lại ở trước mặt nhiều người như vậy hắt bát nước bẩn lên người lão Đường, cầm cơ hiệu của hắn đi uy hiếm người khác, quá đáng giận.

Bà còn không dám làm như vậy, em dâu như này thật sự là không thể lấy. Nhưng mà thân phận của bà lại đặc thù, người gọi là thủ trưởng cũng không có nói rõ ra tên họ, bà cũng không thể trực tiếp phản bác lại.

Nếu không thì cam chịu đi.

Vấn đề là có rất nhiều người đều hiểu, nhưng lại không thể nói toạc ra.

Mọi người nghị luận sôi nổi, cái gì cũng nói cả.

Ninh Yên không nhịn được thở dài: “Thủ trưởng đổ máu hy sinh mới đổi lấy được vinh dự, lại bị người khác đạp hư như vậy, đáng tiếc.”

Trong lòng Nghiêm Lẫm bất mãn, hắn vô cùng tôn trọng đối với sư trưởng Đường, nhưng mà không thể nào thích được nhà vợ của ông ấy.

“Đạo đức của thủ trưởng rất tốt, yêu cầu với bản thân yêu rất nghiêm khắc, khiêm tốn, tôi tin rằng nếu ông ấy biết việc này sẽ xử lý thật thích đáng.”

Hai người cũng không dám nói gì quá đáng, chỉ có thể uyển chuyển nói thay cho sư trưởng Đường.

Một âm thanh đột nhiên vang lên: “Tôi không có người thân thích ỷ thế hiếp người.”

Một người đi ra từ chỗ tối, đẩy đám người ra, đi từng bước một tới, đúng là Đường Tam Phong đến, lúc này mặt ông trầm như nước không giận mà tự uy.

“Lão Đường.” Thần sắc Liễu Thanh Thanh trở nên hoảng loạn, ông ấy đến đây từ lúc nào? Nghe được nhiều hay ít?

Liễu Bảo Thành cũng thất kinh, cẩn thận mở miệng nói: “Anh rể, anh đừng nóng giận, em ấy không hiểu chuyện, em sẽ dạy bảo lại em ấy…”

Đường Tam Phong bình tĩnh nhìn cậu em vợ này, vợ ông từ trước đến nay đều quan tâm đến nhà mẹ đẻ, ông mở một con mắt nhắm một con mắt cho qua, đều là người nhà giúp đỡ một chút cũng rất bình thường.

Nhưng, ông có điểm mấu chốt.

“Em nhất định phải cưới cô ta sao? Cho dù cô ta không phải là một người phụ nữ tốt sao?”

Sắc mặt Vương Thải Hoàng trắng bệch mặt cắt không còn giọt máu, như này là bị thủ trưởng ghét bỏ sao, như vậy sao được?

Cô còn đang chờ leo vào Đường gia nữa, đi từng bước một bò lên phía trên.

Liễu Bảo Thành còn nóng vội hơn cô: “Anh rể, anh hiểu lầm em ấy rồi, em ấy là cô gái tốt.”

Tư chất hắn bình thường, chỉ ở ban bếp núc làm trưởng bếp, nhưng anh rể xưa nay đều không khinh thường hắn, còn rất chiếu cố hắn.

Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy anh rể lạnh lùng như thế, làm lòng người run sợ.

Thần sắc Đường Tam Phong cực kỳ nghiêm túc: “Em chỉ cần trả lời anh, cưới, hay là không cưới?”

Liễu Bảo Thành đang ở giai đoạn tình cảm mặn nồng nhất, trong đầu chỉ có một mình Vương Thải Hoàng: “Cưới.”

Đường Tam Phong hơi nhíu mày, càng nghiêm túc hơn nói: “Vậy được, sau này hai người không được nói là người thân của Đường gia nữa, Đường gia chúng tôi trèo cao không nổi.”

Toàn trường một đám ồ lên, nói vậy là cắt đứt quan hệ sao.

Liễu Bảo Thành và Vương Thải Hoàng như bị sét đánh giữa trời quang, nói như vậy là có ý không nhận thân với bọn họ nữa trước mặt của mọi người sao?

Cả người Liễu Thanh Thanh không nhịn được đổ đầy mồ hôi lạnh: “Lão Đường.”

Bình Luận (0)
Comment