[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 768

Chương 768 -
Chương 768 -

Thật ra, người gần gũi với cô bé nhất là Ninh Miễu, hai người có vẻ ngoài rất giống nhau, nên có cảm giác thân thiết.

“Chị à?” Gương mặt Ninh Miễu kiêu ngạo: “Những gì Tiểu Tứ biết chị đều biết, chị còn biết nấu cơm, biết làm điểm tâm, biết làm cả món phương đông và món phương tây.”

Đường Mẫn Nhi đứng bật dậy, nhào tới bên cạnh Ninh Miễu, ôm lấy cô, gương mặt hồng hào nhỏ nhắn trở nên nịnh nọt: “Chị, từ hôm nay trở đi, chị chính là chị gái của em, em là em gái ruột khác cha khác mẹ của chị.”

Mọi người:... Vì một miếng ăn mà liều đến như vậy à?

Ninh Yên không nhìn được cười, thật hài hước.

Con người Liễu Thanh Thanh không tốt, nhưng đứa con gái mà cô sinh ra rất không tệ, hồn nhiên ngây thơ, lòng dạ phóng khoáng.

Liễu Thanh Thanh cảm thấy vừa mất mặt vừa xấu hổ, bà đưa tay ra kéo con gái mình lại, ấn lên trên ghế: “Lo ăn đi, người ta hoàn toàn không hiếm lạ gì con.”

Đường Mẫn Nhi không ngừng ngọ nguậy, cô bé vươn hai cánh tay béo tròn của mình về phía Ninh Miễu, khàn giọng hết lớn: “Chị, cứu em với, người xấu muốn bắt em, muốn chia cắt hai chị em chúng ta.”

“Ninh Miễu:...

Liễu Thanh Thanh vô cùng bối rối, đưa trẻ này quả là thiếu đòn, bà vừa mới nâng cánh tay lên, liền bị Đường Tam Phong ngăn lại: “Không thể đánh con bé, đánh nó bị thương, tôi và bà đều không xong.”

Đây là đưa con gái nhỏ mà hắn yêu thương nhất, tính cách và khí chất đều rất hợp với hắn, là đứa bé mà hắn thích nhất.

Nếu không phải nhờ đưa bé này, trước khi đi theo hắn, Liễu Thanh Thanh cũng chẳng có thể diện như vậy.

Liễu Thanh Thanh tức muốn chết: “Là anh chiều hư nó, chiều khiến nó không biết trời đất là gì, dám bài xích cho cả mẹ ruột của mình.”

Đường Tam Phong lạnh lùng nhìn bà một cái: “Vậy tại sao nó không bài xích tôi? Bà nên tìm lý do ở mình.”

Liễu Thanh Thanh tức tới mức gương mặt vặn vẹo, có người dạy trẻ con như vậy à?

“Sinh con gái thì có tác dụng gì...” Chẳng thể dựa vào được gì.

Đường Mẫn Nhi bĩu môi, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Lại nữa rồi, nói như thể bản thân không phải là phụ nữ không bằng.”

Cô bé phiền nhất là nghe những lời này, cô bé là con gái thì làm sao? Có chỗ nào không bằng con trai? Việc mà con trái có thể làm, cô bé cũng có thể làm, thậm chí còn làm tốt hơn.

Liễu Thanh Thanh hung dữ trừng cô bé một cái, cô bé cũng không sợ: “Trừng cái gì mà trứng, cha của con nói rồi, con họ Đường, là con gái của Đường gia, dù sao cũng tốt hơn làm đứa nhỏ của Liễu gia.”

Mẹ của cô bé lúc nào cũng nói Liễu gia tốt ra sao, vậy tại sao mẹ cô bé lúc nào cũng lén lút trợ cấp bọn họ?

Đã vậy còn luôn không bỏ qua sự đồng ý của cô bé mà đưa những thứ mà cô bé yêu thích cho nhà mẹ đẻ, một lần, hai lần, vô số lần, cô bé có thể thích Liễu gia mới lạ.

Trong lòng Liễu Thanh Thanh sầu não, không phải do cô nhét tiền, nhét đồ vật cho Liễu Bảo Thành rồi bị đứa trẻ này gặp phải mấy lần à, đứa trẻ đáng ghét này liền không vui.

Tại sao con bé không nghĩ lại, đó là cậu ruột của nó, là chỗ dựa tương lai của nó.

Bà chỉ sinh một đưa con gái như vậy, tuổi tác của nó cách các anh chị ở trên nó rất nhiều, làm gì có tình cảm gì, tuổi tác lão Đường cũng đã lớn, có thể quan tâm được nó bao lâu?

Ninh Yên vừa nhìn liền nhận ra ngay vấn đề của hai mẹ con này, tam quan không hợp nhau.

Liễu Thanh Thanh xuất thân ở nông thôn, tin tức chưa linh thông, từ nhỏ đã bị tẩy não, cho dù đã bay lên trên núi làm phượng hoàng, nhưng trong xương cốt vẫn duy trì tư tưởng phong kiến.’

Còn Đường Mẫn Nhi là con gái trong một gia đình nhà tướng, từ nhỏ đã lớn lên trong quân đội, lại được Đường Tam Phong yêu thương, tư tưởng và phương thức giáo dục đều khác với Liễu Thanh Thanh.

Lúc còn nhỏ, cô bé có thể mơ hồ đôi chút, sau khi cô bé có suy nghĩ của riêng mình, mâu thuẫn giữa hai mẹ con cũng đã xuất hiện.

Mặc dù Liễu Thanh Thanh là mẹ ruột, nhưng người đứng đầu quản lý mọi chuyện trong nhà là Đường Tam Phong, Đường Tam Phong lại yêu thương con gái, cho nên Liễu Thanh Thanh không thể bắt con gái phải nghe theo tất cả sắp xếp của bà.

Bình Luận (0)
Comment