[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 847

Chương 847 -
Chương 847 -

Bí thư Ngưu nở nụ cười hài lòng, cả người giống như một con chim thoát khỏi phiền toái: "Đúng vậy, ba ngày sau có thể điều chỉnh thành khẩu vị tốt nhất."

Sau khi ngừng làm một khoảng thời gian, không nhận thấy nước muối cũ có vấn đề, nhưng may mắn thay, Ninh tổng quá nhạy bén.

Ninh Yên nhắc nhở: "Được rồi, ông cứ để mắt tới chuyện này, đừng để lọt, ba ngày sau nhất định phải thu phục được lòng người đã mất."

Bí thư Ngưu tràn đầy tinh thần chiến đấu, ông muốn giành lại tất cả các thị trường đã mất. "Tôi hiểu rồi, đừng lo lắng, mấy ngày nay tôi sẽ không rời đi nửa bước."

Ninh Yên hơi cúi đầu, định đi đến các nhà máy khác để kiểm tra, Ninh Tứ chạy tới: "Chị, đến giờ về nhà ăn tối rồi."

Lúc này Ninh Yên phát hiện đã muộn, thu dọn đồ đạc rồi về nhà, không có gì quan trọng hơn ăn uống.

Ăn xong cong phải đi kiểm tra, có quá nhiều việc phải làm, việc này nối tiếp việc khác.

Cô đi được vài bước, phía sau có tiếng bước chân vội vã: "Ninh tổng, tôi có thể đến nhà cô ăn một bữa được không?"

Ninh Yên liếc nhìn lại, là Tiêu Ái Đảng, cô nhướng mày, làm động tác mời: "Vậy thì xin mời." "

Dưới ánh đèn đường sáng sủa, Ninh Yên bước vào nhà, Ninh Tứ hét lớn: "Chị cả đã trở về, có thể ăn cơm rồi."

Ninh Yên bảo Tiêu Ái Đảng rửa tay sạch sẽ trước khi vào phòng ăn.

Trứng xào cà chua, bún thịt băm, rau xanh xào, thịt lợn kho, bốn món ăn với đầy đủ màu sắc và mùi thơm được sắp xếp ngay ngắn.

Ninh Miểu đặt bát đũa, Ninh Nhị bận rộn xới cơm, mọi thứ đều sắp xếp ổn thỏa.

Tiêu Ái Đảng hít sâu một hơi, sau khi căng tin đóng cửa, hắn không có bữa ăn ngon, thôn dân và nhân viên cũng không chiêu đãi hắn, cho nên chỉ có thể để người của mình xuống mua thức ăn.

Khi đưa đến tay hắn, thức ăn đã lạnh.

"Đồ ăn nhà cô rất ngon."

Ninh Yên liếc nhẹ hắn: "Một người một món, cũng được.”

Tiêu Ái Đảng thật sự không có ý gì khác: "Có phải cô quá đa nghi không? Quan tâm quá nhiều.

Ninh Yên vẫn luôn hành động cẩn thận: "Thận trọng có thể tạo nên con tàu vạn năm.”

Tiêu Ái Đảng có ý định kết bạn với cô, hắn phát hiện Ninh Yên thông minh hơn mình nghĩ, còn có thủ đoạn và quan hệ.

Một người như vậy tốt nhất nên làm bạn, đừng đắc tội quá đáng, mặc dù hắn đã đắc tội cô nhưng hắn cũng bù đắp và giúp cha cô sửa án.

Ninh Yên cũng không muốn bất hòa với hắn, cô có quá nhiều kẻ thù cũng không tốt, huống chi trong giai đoạn đặc biệt này.

Cả hai đều là những người thông minh, biết điều gì là tốt nhất cho bản thân.

Sau khi ăn xong, Ninh Yên lau miệng, nở nụ cười: "Nhân tiện, chị muốn thông báo một chuyện."

Ninh Tứ luôn ủng hộ Ninh Yên: "Sao vậy?"

Gương mặt Ninh Yên hiện lên ý cười: "Cha đã được sửa lại án, có thể trở về."

Ba anh chị em Ninh gia dừng động tác, ngơ ngác nhìn Ninh Yên, nghi ngờ tai mình có vấn đề.

"Chị cả, chị nói cái gì? Chị nói lại lần nữa."

Ninh Yên giấy xác nhận sửa lại án ra đưa cho em gái: "Cha đã được sửa lại án, vốn dĩ, lẽ ra chị nên đích thân đến trang trại Hồng Quang đón cha mẹ về nhà, nhưng tình hình hiện tại không cho phép chị rời đi quá lâu, không thể ra ngoài."

"Vậy Tiểu Nhị, em đi một chuyến đi, đi đón cha mẹ về nhà.”

Mùa đông ở trang trại Hồng Quang quá lạnh, hơn nữa thân phận của Ninh Hãn Hải rất nhạy cảm, cho dù được coi trọng đến đâu thì điều kiện cũng không khá hơn, ông phải vẫn phải khép nép, thậm chí còn không dám nói to, môi trường cũng vô cùng ngột ngạt.

Không dám ăn quá ngon, ăn thịt cũng phải trốn cẩn thận.

Ninh Nhị cẩn thận tờ giấy sửa án, khóc lên vì sung sướng, toàn thân run rẩy, đó là kích động, cũng là hưng phấn.

Điều ước mà hắn không bao giờ dám mong, đột nhiên vào một ngày lại trở thành sự thực.

Từ này về sau, gia đình hắn đã có thể đoàn tụ.

Hắn không còn phải lo lắng về gia đình, có thể làm một người ngẩng cao đầu!

Tuyệt vời, tất cả điều này nhờ công lao của chị cả.

"Được, em sẽ đi." Hắn sẽ đích thân đón cha mẹ về nhà.

Hai mắt Ninh Miểu đỏ hoe, cô kéo tay áo Ninh Yên: "Chị cả, em cũng muốn đi."

Bình Luận (0)
Comment