Tính tình hung bạo của cô thật sự là một vấn đề khiến người ta đau đầu.
"Không phải ý như vậy, Lâm gia không phải là một gia tộc bình thường, đắc tội với bọn họ hậu quả khôn lường.”
Cô là người phát ngôn của tập đoàn Cần Phong, trên người gánh vác số phận của hơn 2000 công nhân viên chức, cần phải thận trọng trong lời nói và việc làm của mình.
Nụ cười của Ninh Yên càng thêm rạng rỡ, "Nếu như theo ý ngài nói, tôi không đắc tội với bọn họ, thì bọn họ sẽ không đưa ta vào chỗ chết sao? Nếu đã như vậy, dừng lại ở đây, mọi chuyện coi như xong."
Nếu như không đắc tội, Lâm gia tấn công cô trước, cô không được phép đánh trả sao?
Đơn giản chỉ cần vạch trần cho mọi người thấy, đây là phong cách của Lâm gia.
Trong trường hợp có chuyện gì xảy ra với cô, chính là do Lâm gia đã làm.
Cô muốn xem, đặt Lâm gia vào tầm ngắm, bọn họ có dám hành động liều lĩnh không?
Bí thư Chu:...
"Ninh Yên, trước tiên cô đừng nóng giận, chuyện này cứ để tôi xử lý..."
"Tôi không tức giận, chính cô ta tức giận.” Ninh Yên nâng cằm nhìn A Huệ, lông mày cong lên, trông cô rất vui vẻ, "Tôi còn phải lên thành phố một chuyến, hẹn gặp lại."
Cô làm thành ra một bữa hỗn loạn như này rồi nghênh ngang bỏ đi.
Tiêu Ái Đảng giơ ngón tay cái lên với cô, "Cô thật lợi hại. "
Ninh Yên đem tay đút vào trong túi quần, vẻ mặt cực kì lãnh đạm, "Có người có chút thiếu đòn thôi."
Tiêu Ái Đảng tò mò hỏi: "Hầu gia cũng có thù với cô sao? Chuyện đó là như thế nào?"
"Không có a.” Ninh Yên mở một đôi mắt to đen láy, vô cùng vô tội, "Tôi luôn là một đồng chí tốt, tuân thủ kỷ luật và pháp luật, không bao giờ kết thù oán với người khác, đều là bị đối phương đơn phương gây sự."
"Ừm, chính là do tập đoàn Cần Phong đã thoát ra khỏi công xã Vĩnh Ninh, em gái anh ta vào bệnh viện tâm thần, kiếp này không thể ra ngoài, Lâm Huệ không hiểu được liền hận tôi, tôi thật sự vô tội."
Tiêu Ái Đảng:...
Hắn thu hồi câu nói kia, Ninh Yên không phải là tiểu ma nữ, cô rõ ràng là một đại ma vương.
Sau khi gọi điện thoại để hẹn trước, Ninh Yên trực tiếp đi vào văn phòng gặp thị trưởng Dương.
Ninh Yên cũng báo cáo tình hình công việc, giải thích rõ ràng mọi chuyện, để lãnh đạo yên tâm.
Thị trưởng Dương nhìn cô gái trẻ rạng rỡ, đầy nghị lực, thở dài xúc động, một trận sóng gió như vậy đều tránh thoát được, chỉ bằng một chút sức lực đã kéo vài người trong tổ điều tra viên xuống.
Những người đó không có địa vị cao, nhưng quan hệ đằng sau họ rất phức tạp.
Mà cục trưởng Thẩm có địa vị rất cao, đã hoạt động ở tỉnh này nhiều năm, mạng lưới quan hệ rất mạnh, lại thua trong tay Ninh Yên, chuyện này nằm ngoài dự liệu của mọi người.
Vây khốn người liên quan, cắt đứt liên lạc với bên ngoài, tiên công chớp nhoáng, nhanh chóng lấy bằng chứng quan trọng, khiến mọi người trở tay không kịp, mạng lưới quan hệ cũng không kịp dùng tới.
Tuy nhiên con đường về sau của cô sẽ khó khăn hơn, thế lực phía sau cục trưởng Thẩm sẽ không buông tha cho cô.
"Trong tương lai, cô nên thận trọng và khiêm tốn hơn trong mọi việc. "
Ninh Yên vẻ mặt ngoan ngoãn nghe lời, "Được."
"Đồng chí Tiêu Ái Đảng, tôi không thể làm chủ việc chuyển chức của đồng chí được."
"Tôi hiểu, tôi sẽ tự lo liệu. " Tiêu Ái Đảng trực tiếp liên hệ với những người ở trên, chỉ cần những quan chức địa phương này không đánh giá xấu và bảo vệ thanh danh của hắn là được.
Thư ký gõ cửa đi vào: "Thị trưởng Dương, một đồng chí của bộ ngoại giao muốn gặp."
Bộ ngoại giao? Thị trưởng Dương sững sờ, không kịp suy nghĩ liền đứng dậy, "Mau mời vào."
Tiêu Ái Đảng rất biết nhìn ánh mắt, "Thị trưởng Dương, chúng tôi đi trước. "
Hai người đi ra ngoài, một người đi vào, nhìn một cái, ánh mắt đối phương sáng lên, "Ninh Yên, cô cũng ở đây sao, vừa đúng lúc, tôi có chuyện muốn nói với cô."
Chính là trưởng phòng Giang, hai người khá quen thuộc.
Ninh Yên tính toán thời gian, "Mọi chuyện sao rồi?"
Trưởng phòng Giang hơi hợi gật đầu, "Thành công rồi."
Ninh Yên cười ha hả, duỗi tay phải ra, "Vậy đưa tôi luôn đi, tôi sẽ mang về."