[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 860

Chương 860 -
Chương 860 -

Một bộ máy tính, hai chiếc áo chống đạn, đây là đồ cô chỉ định muốn đổi.

Được rồi sẽ giao một chiếc áo chống đạn lên để cấp trên nghiên cứu.

"Cái đó..." Vẻ mặt trưởng phòng Giang khó xử nói, "Tạm thời tôi không thể đưa cho cô được."

Khuôn mặt tươi cười của Ninh Yên cứng lại, "Tại sao?"

Trưởng phòng Giang có chút chột dạ, "Đều mang hết đến phòng thí nghiệm..."

Vừa nghe những lời này, Ninh Yên tức giận: "Nhưng thứ này đều là tôi đổi lấy, dựa vào đâu không đưa nó cho tôi? Trước đó cũng không có sự đồng ý của tôi."

Máy tính hủy đi còn có thể phục hồi sao? Cô bày tỏ sự nghi ngờ sâu sắc, nghĩ đến bảo bối mà cô hao hết tâm tư để lấy được đã bay mất, tâm thật đau.

"Đồng chí Ninh Yên, lấy đại cục làm trọng. "Trưởng phòng Giang cũng không còn lựa chọn nào khác, ngay khi mang về nước, ông đã bị chặn lại giữa chừng. "Những thứ này rất hữu ích cho đất nước chúng ta."

Ninh Yên bĩu môi, buồn bực nói: "Không sao, sau này đừng hy vọng gì ở tôi, tôi sẽ không làm."

Làm cũng không có lời, không đáng.

Trưởng phòng Giang biết sẽ xảy ra chuyện này, cho nên trước tiên không đến tìm Ninh Yên mà chạy đi tìm thị trưởng Dương.

Ông vẫn hiểu một chút về tính cách của Ninh Yên, tùy hứng lại tự lập, không thể dùng bằng đạo đức và đại cục để ước chế cô.

"Như thế này đi, cô đưa ra ba yêu cầu, tôi sẽ giúp cô thực hiện, coi như bồi thường, yêu cầu thị trưởng Dương làm nhân chứng."

Thị trưởng Dương: ... Có chút khoa trương.

Tiêu Ái Đảng:... Bỗng nhiên cảm thấy Ninh Yên là một cây kim vàng.

Ninh Yên trợn tròn mắt, cô không biết ông đang nghĩ gì sao? "Ông đang có việc muốn nhờ tôi, phải không? Hơn nữa không phải tôi thì không được?”

Trưởng phòng Giang im lặng, có thể nói Ninh Yên là người hành xử khác người trong thời đại này, tư tưởng của cô có chút nguy hiểm.

Đây là thời đại của chủ nghĩa tập thể, mặc cùng một kiểu quần áo, chải cùng một kiểu tóc và có mức độ thống nhất tư tưởng cao.

Tất cả mọi chuyện đều phải căn cứ vào tình hình chung, ý kiến cá nhân không quan trọng, cần phải có sự cống hiến mù quáng và hy sinh quên mình.

Không thể quá xuất sắc, điều đó khiến bản thân sẽ bị cử báo.

Ăn thêm một miếng thịt thì cũng sẽ bị cử báo.

Không giống như thời đại sau này, mọi người được phép có cá tính và cái tôi của mình.

Theo quan điểm của họ, mọi thứ phải được thực hiện vì lợi ích của đại cục, ngay cả khi phải hy sinh bằng lợi ích cá nhân của chính mình. Nếu không, sẽ là người tư tưởng có vấn đề cần phải được cải tạo.

Đồ của bản thân bị đoạt, cũng phải coi là vinh dự, không thể phàn nàn, oán giận dù chỉ một chút.

Tuy nhiên, Ninh Yên đến từ tương lai, cô tin tưởng kẻ mạnh sẽ được tôn trọng, tài sản cá nhân là bất khả xâm phạm.

Động vào đồ vật của cô, không thể nào.

"Trước đó tôi tính giao nộp một bộ áo chống đạn, vậy nên mới yêu cầu hai kiện, các người làm như vậy, khiến tôi cảm thấy những nỗ lực và sự đóng góp của tôi là vô nghĩa."

Tính cách của cô kiệt ngạo khó thuần, đạo đức, cảm xúc và đại cục không thể ràng buộc cô.

Cô là chính cô, cô có bộ nguyên tắc làm người riêng.

"Vậy còn có thể làm gì? Quên đi."

Theo lý mà nói, tư tưởng của cô khác thường sẽ bị bị người khác phỉ nhổ, nhưng ai bảo cô lại có năng lực.

Trưởng phòng Giang cầu khẩn cô, tư thế rất thấp, "Ninh Yên, chờ khi nghiên cứu thành công, áo chống đạn đầu tiên sẽ thuộc về cô, tôi có thể đảm bảo điều này."

"Thật sự đều được đưa đến phòng thí nghiệm sao?" Ninh Yên mà buồn bực, mọi người cũng đừng hòng vui vẻ, "Tôi vô cùng nghi ngờ có người lợi dụng đặc quyền, lén lút đoạt đồ..."

Không đợi cô nói xong, trưởng phòng Giang liền nóng nảy: "Hoàn toàn không có chuyện đó. "

"Tôi không tin ông.” Ninh Yên đã vất vả rất nhiều mới có được hai bộ áo chống đạn, không cho cô lại một bộ nào, thật quá đáng. "Một lần bất tín, vạn lần bất tin."

Sắc mặt trưởng phòng Giang thay đổi kịch liệt, thị trưởng Dương thấy tình hình không tốt, vội vàng đánh chạy lại hòa giải, "Việc gì phải ra nông nỗi này, Ninh Yên, đồng chí Giang cũng không cố ý, cấp trên đè người, ông ấy không thể ngăn cản một số việc được."

Bình Luận (0)
Comment