"Nếu không có một chút tôn trọng nào với tôi, tôi thấp cổ bé họng không thể làm được gì, vậy thì đành bớt lo chuyện bao đồng.” Ninh Yên tỏ vẻ nản lòng thoái chí: "Trưởng phòng Giang, sau này chúng ta hạn chế tiếp xúc đi, tôi ghét nhất là làm áo cưới cho người khác."
"Đúng rồi, tôi mệt rồi, bản vẽ thiết kế cũng không có, đừng cầu xin."
Trưởng phòng Giang khiếp sợ, là bỏ gánh không làm sao? Như vậy sao được?
Phu nhân Smith nhận ra các thiết kế của Ninh Yên, ngay cả khi không ký tên của cô ấy, cô vẫn có thể chọn chính xác tác phẩm của Ninh Yên từ nhiều bản thảo thiết kế.
Khi sự hợp tác giữa hai bên ngày càng chặt chẽ, tầm quan trọng của Ninh Yên ngày càng trở nên rõ ràng, cô luôn có thể nắm bắt xu hướng thời trang và sở thích của phụ nữ.
"Ninh Yên, cô nhất định phải làm như vậy sao?"
Đầu óc Ninh Yên quay cuồng, cô không thể nuốt trôi xuống khẩu khí này, "Thị trưởng Dương, tôi có thể mượn điện thoại không?"
Thị trưởng Dương có thể nhìn ra, trưởng phòng Giang cũng không có cách nào với Ninh Yên. "Cứ lấy đi."
Ninh Yên bấm một dãy số quen thuộc, "Là tôi, Ninh Yên, không, tôi không tìm Nghiêm Lẫm, tôi muốn gặp ông nội Nghiêm, nói rằng tôi có việc gấp muốn gặp ông ấy."
Ông nội Nghiêm? Mọi người nhìn nhau, là ai?
Chẳng lẽ là Nghiêm gia ở thủ đô sao?
Ông nội Nghiêm vừa lúc đang ở nhà, rất nhanh liền đi tới trả lời điện thoại, "Ninh Yên, đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Ninh Yên không đi lòng vòng, trực tiếp nói: "Cháu đặc biệt tìm giúp Nghiêm Lẫm hai bộ áo chống đạn tốt nhất thế giới từ nước ngoài, nhưng hàng đã bị chặn lại, về công về tư, đều không ổn thõa, ông nói xem?"
Ông nội Nghiêm lập tức tức giận, ai dám động đồ của cháu trai ông? Có áo chống đạn, tương đương với một mạng sống. "Bây giờ đang ở trong tay ai?"
Dám cướp đi đồ vật của ông, thật là to gan.
"Cháu cũng không biết rõ." Ninh Yên đẩy mọi chuyện cho ông nội Nghiêm, ông ấy sẽ không quan tâm đến chuyện của cô, nhưng chuyện này liên quan đến Nghiêm Lẫm, ông ấy nhất định sẽ ra tay. "Nhưng, ông có thể điều tra."
Ông nội Nghiêm không chút do dự nói: "Được rồi, ông sẽ giải quyết chuyện này, mặc kệ ai lấy đi, ông đều phải nhổ ra cho bằng được."
Ninh Yên cúp điện thoại, khóe miệng hơi nhếch lên, hoàn toàn đem việc này buông xuống.
Trưởng phòng Giang đầu ong ong, cô kéo ông lão Nghiêm gia vào, chuyện này hẳn sẽ gây ra phiền toái lớn, thủ đô lại hỗn loạn. "Ninh Yên, cô quá tùy hứng rồi."
"Ông không phải đã sớm biết tôi là người như thế nào rồi sao?" Ánh mắt Ninh Yên sâu thẳm kiên quyết, "Ông giật lấy đồ từ trong tay tôi còn muốn bình an vô sự chạy trốn, ông nghĩ xem sẽ có chuyện tốt gì.”
Trưởng phòng Giang vuốt trán, thở dài, nhớ đến lần đầu tiên Ninh Yên xuất hiện, ông đã biết cô là một người khác thường.
Cô dám thương lượng điều kiện với ông, dám lừa dối người nước ngoài, thích đo lường mọi thứ theo lợi ích, nhưng cô thực hiện được giao dịch lớn chỉ trong vòng vài ngày làm việc chăm chỉ, giúp kiếm được nhiều ngoại hối, quả nhiên là người có năng lực.
"Chiếu theo số lượng lần trước, nội dung không thay đổi, gia hạn hợp đồng ba năm, có được không?"
Nếu muốn cầu giúp đỡ từ ai đó, chỉ có thể dỗ dành, còn có thể làm gì khác sao?
Ninh Yên mỉm cười: "Từ chối."
Vốn là như vậy, cô còn giúp bọn họ thiết kế bản vẽ nữa kìa, sao ông có thể không biết xấu hổ mà thương lượng điều kiện với cô?
Trưởng phòng Giang đầu ong ong, "Cô không phải thích TV sao? Tôi cho người mang đến cho cô một hàng nhập khẩu."
Ninh Yên từ chối mà không cần suy nghĩ: "Không cần."
Cô đang chờ chiếc TV do chính nhà mình phát triển ra mắt, cô không nóng vội.
Để thuyết phục lại Ninh Yên, trưởng phòng Giang thật sự đã cố gắng hết sức, "Cô có biết tủ lạnh không? Nếu vào mùa hè cô đem đồ ăn bỏ vào liền sẽ không bị hư, cô có thể cho đồ uống lạnh, có thể làm đá, muốn ăn dưa hấu ướp lạnh, chè đậu xanh ướp lạnh, chỉ mất vài phút, tôi sẽ mang đến cho cô một cái, cô thấy được không?"
Tiêu Ái Đảng rất hưng phấn, đây chính là thứ tốt, rất quý giá.