[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 933

Chương 933 -
Chương 933 -

Ra khỏi ga tàu hỏa, Ninh Yên quen cửa quen nẻo đưa mọi người đi tìm nơi ở, chọn ở trong nhà khách lần trước đã từng đến.

Cô và Nghiêm Lẫm đã hẹn trước sẽ gặp mặt ở chỗ này.

Người phục vụ ở quầy lễ tân nhìn thấy Ninh Yên thì hơi sửng sốt: “Đồng chí, tôi nhìn cô thấy có chút quen mắt, chúng ta đã từng gặp nhau chưa?”

“Chị Lý, là em, Tiểu Ninh, mấy năm trước em từng ở lại đây một khoảng thời gian, chị còn giúp em gọi một chiếc xe ba bánh nữa.”

Người phục vụ như bừng tỉnh nhớ ra, vỗ đầu một cái: “Chị nhớ ra rồi, lúc ấy em mang theo rất nhiều hành lý, là xe ba bánh đưa em đến ga tàu hỏa.”

Mỗi ngày cô chiêu đãi nhiều khách khứa như vậy, nhưng lại có ấn tượng với Ninh Yên là bởi vì cô đẹp, ra tay lại hào phóng.

“Đúng đúng, chính là em.” Ninh Yên cười tươi lấy ra một phần quà: “Chị Lý, đây là đặc sản của chỗ em đặc biệt mang đến cho chị, chị đừng chê nha.”

“Em quá khách sáo rồi.” Người phục vụ vừa thấy là nấm khô, thả vào canh ăn rất ngon, vô cùng vui vẻ nhận lấy: “Em gái, lần này em đưa người nhà tới chơi sao?”

“Đúng vậy, ra ngoài mở rộng tầm mắt một chút.”

Đoàn người thuê sáu phòng, người phục vụ đưa cho họ vị trí tốt nhất.

Ninh Yên phân phòng cho mọi người : “Cha mẹ một phòng, bác gái và tiểu Huy ở một phòng, anh họ và chị dâu ở một phòng, Tiểu Nhị với Tiểu Tứ ở một phòng, chị Anh Liên và Miểu Miểu ở một phòng, em một mình một phòng.”

Sau khi cô nói xong liền đưa chìa khóa cho mọi người.

Dương Liễu cảm thấy không yên tâm lắm; “Tiểu Yên, không thì con cùng ở chung với Ninh Miểu, Anh Liên đi, có bạn ở với nhau, an toàn hơn một chút.”

Thân ở trong hoàn cảnh xa lạ, bản năng của bà cảm thấy rất bất an.

Ninh Yên khẽ lắc đầu: “Không sao đâu, trước kia con cũng ở đây một mình, bên này an ninh rất tốt, có điều mọi người cũng không nên đi lẻ một mình, đừng lẻ loi một mình đi ra ngoài.”

Dù là nơi nguy hiểm hơn cô cũng đã đi qua, không có gì đáng sợ cả.

“Còn nữa, đừng có tâm sự quá nhiều với người khác, khách đến đây đều là ở tứ phương tám hướng đến, cũng không biết ai với ai, cẩn thận một chút.”

“Yên tâm đi, cha sẽ quan sát kỹ.” Ninh Hãn Hải rất quen thuộc với thành phố này, nhưng vợ chồng Ninh Xuân Hoa đều là lần đầu tiên đi xa nhà, rõ ràng có chút câu nệ.

Người trẻ tuổi đều nóng lòng muốn đi trải nghiệm, trong mắt đầy sự khát khao.

Ninh Yên pha nước ấm tắm một cái thật sạch sẽ, rũ sạch đi sự mỏi mệt trên người, thay vào quần áo sạch sẽ ở nhà ngã lên giường liền ngủ mất.

Chờ đến khi cô tỉnh lại, tinh thần cả người đều no đủ, khôi phục lại sức lực toàn thân.

Trong nhà khách có hệ thống làm ấm không khí, ấm áp như mùa xuân, chỉ là hơi khô một chút.

Cô bò dậy uống một cốc nước lớn, yết hầu đang khô khốc mới dịu đi, đổ vào chậu rửa mặt một chút nước ấm, đánh răng rửa mặt xong lại chải chuốt lại tóc tai, để lộ ra khuôn mặt trắng nõn.

Da mặt hơi khô, cô lấy mỹ phẩm dưỡng da ra thoa lên mặt, đây là sản phẩm ở xưởng của Nghiêm Vi, khá là dễ chịu.

Cô nhìn thoáng qua sắc trời đã tối, lại nhìn vào đồng hồ, đã 7 giờ tối rồi.

Cô bắt đầu sửa sang lại hành lý, có một chút đồ ăn vặt, vài món quần áo tắm rửa và túi đồ để rửa mặt chải đầu, còn có thêm một đôi giày da nhỏ và dép cotton.

Cô lấy đôi dép ra đeo, ở trong nhà đeo vào rất thoải mái.

Mở một gói bánh quy ra, cô ăn một lát để lót bụng, sau đó bắt đầu mân mê, lấy tiền ở trong không gian ra đếm đếm.

Lần này là cơ hội khó có được, cô tính nhìn xem có phòng ở thích hợp nào hay không.

“Thùng thùng.” Cách vách truyền đến tiếng đập cửa: “Anh Liên, con dậy chưa?”

Là âm thanh của Trương Thục Phương.

Phòng cách vách mở cửa, Ninh Anh Liên đi ra: “Mẹ, nhỏ tiếng chút, mọi người vẫn còn đang ngủ mà.”

Tinh thần của Trương Thục Phương rất tốt nói: “Chỉ có mấy đứa các con còn ngủ, chúng ta đều đã tỉnh rồi, mau nhanh chóng ra ngoài ăn cơm.”

Ninh Miểu dò đầu ra: “Chị của cháu cũng tỉnh rồi à?”

“Vẫn chưa…”

Bình Luận (0)
Comment