[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 948

Chương 948 -
Chương 948 -

Cô chưa chắc có thể tham dự hôn lễ ngày mai của Nghiêm Vi.

Dù sao thì cô cũng không vội, để người Nghiêm gia tới tham gia đi.

Sau này, chỉ cần Nghiêm Lẫm không thay đổi ý kiến, hai người bọn họ có thể âm thầm kết hôn, cô sẽ duy trì khoảng cách với Nghiêm gia.

Nghiêm Lẫm:…

Tâm trạng của hắn rất phức tạp: “Em thực sự không bị bệnh tim à? Em xác định chứ?”

Ninh Yên không vui trừng mắt nhìn hắn một cái: “Chúng ta đã quen biết nhau lâu như vậy rồi, anh còn không biết em có bị bệnh không à?”

Không có bệnh tim, nhưng mà bị bệnh… thần kinh!

Nghiêm Lẫm thở phào một hơi, không bị bệnh thì tốt rồi: “Sau này em đừng chơi như vậy nữa, rất dọa người.”

Ninh Yên cười tủm tỉm nói: “Em cũng là bị ép, có ai mà không muốn là tiểu tiên nữ xinh đẹp chứ?”

Cho nên, điều này không thể trách cô.

Nghiêm Lẫm đã quen nhìn thấy sống chết, trái tim kiên nghị, hắn cũng không cảm thấy cô làm việc có chỗ nào không đúng.

Lúc anh ra tay làm hại người khác, cũng cần phải chuẩn bị trước sẽ bị người khác mạnh mẽ trả thù.

Trong mắt của người khác, hành động của cô quả thực là đi ngược lẽ thường, không quan tâm tới mạng người, không phù hợp với giá trị quan hàng đầu ngày nay.

“Nghiêm Hàn hắn…”

“Yên tâm, không chết được, em ra tay có chừng mực.” Ninh Yên chỉ muốn cứu em gái mình, chứ không muốn giết người.

Những năm nay, cô vẫn luôn rất khắc chế bản thân, không để bằng tay mình dính máu tươi. Bây giờ cũng không phải là thời kỳ mạt thế, nơi tất cả quy tắc đều bị phá vỡ kia.

“Anh lo lắng cho em.” Về công hay về tư, Nghiêm Lẫm đều không muốn Nghiêm Hàn chết, ít nhất cũng không thể chết trong tay Ninh Yên.

Cô không thể có vết nhơ.

“Không được, em phải đi bệnh viện một chuyến. Tối nay em ngủ lại bệnh viện một đêm, anh sẽ gọi người kê thuốc cho em.”

Ninh Yên sững sờ một lát: “Em không bị bệnh.”

Nghiêm Lẫm nhắc nhở cô một câu: “Diễn kịch phải diễn cho trọn vẹn.”

Ninh Yên suy nghĩ một lát, những năm này vẫn chưa có dụng cụ kiểm tra.

Thôi được rồi, cứ quyết định như vậy đi.

Bên trong bệnh viện, phòng bệnh đơn, Ninh Yên đổi sang quần áo bệnh nhân, đùa nghịch với bình thuốc nhỏ, trong bình đựng đầy những viên thuốc màu trắng.

Nghiêm Lẫm xoa đầu cô, ánh mắt thâm tình: “Yên tâm ngủ một giấc, qua ngày mai, sẽ không xảy ra bất cứ chuyện gì cả.”

“Vất vả rồi.” Ninh Yên nở một nụ cười ngọt ngào với hắn, sau đó cô nằm xuống nghỉ ngơi.

Tiếp sau đó chính là sân nhà của Nghiêm Lẫm.

Nghiêm Lẫm rời khỏi bệnh viện, nhìn thấy bóng dáng người Ninh gia vội vàng chạy tới: “Chú, dì.”

Ninh Hãn Hải chạy tới, túm lấy cánh tay hắn, nôn nóng hỏi: “Tiểu Yên sao rồi?”

Nghiêm Lẫm khẽ chau mày, dáng vẻ vô cùng lo lắng: “Cơ thể cô ấy không thoải mái, đã đi ngủ rồi.”

Dương Liễu gấp không chờ nỗi hỏi ngay: “Bác sĩ nói thế nào?”

“Uống thuốc.” Nghiêm Lẫm chỉ nói hai chữ: “Chú, cháu có chút chuyện phải xử lý, cháu phải đi trước, một người ở lại chăm sóc cô ấy, cô ấy ở phòng bệnh 318.”

“Cháu đi trước đi, chú tới xem Tiểu Yên.” Ninh Hãn Hải đang rất lo lắng, không có tâm trạng nói nhiều.

Đám người tìm được phòng bệnh 318, nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Ninh Yên đã ngủ say, mọi người đều âm thầm thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Ninh Hãn Hải im hơi lặng tiếng khép cửa lại: “Tôi ở lại, mọi người quay về nghỉ ngơi đi.”

“Tôi cũng ở lại.” Sắc mặt Dương Liễu rất kém, ngày hôm nay, bà giống như đi tàu lượn siêu tốc, mọi việc xảy ra liên tiếp, thật kích thích.

Con gái nhỏ bị bắt làm con tin, con gái lớn cầm dao đâm người, bây giờ còn phải vào bệnh viện…

Bà vốn còn cho rằng Ninh Yên ra tay quá độc ác, thủ đoạn quá mức hung tàn, nhưng lúc này bà chỉ quan tâm tới sức khỏe của cô.

Ninh Hãn Hải phất tay: “Dương Liễu, bà đưa Miễu Miễu về nghỉ ngơi đi, tối nay, con bé đã bị dọa sợ, bà an ủi nó cho tốt.”

Ninh Miễu nói ngay không cần suy nghĩ: “Con muốn ở lại với chị cả.”

Cô biết ngay mà, chị cả chắc chắn sẽ cứu được cô, chị cả của cô là giỏi nhất.

Nhưng chị cả của cô lại đổ bệnh, cô rất đau lòng.

Ninh Tứ cũng không chịu đi: “Cha, con cũng ở lại.”

Bình Luận (0)
Comment