[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 951

Chương 951 -
Chương 951 -

Giọng điệu của hắn rất cứng rắn, ông nội Nghiêm có phần không thoải mái: “Cháu đã lớn rồi, ông cũng không quản nổi cháu nữa.”

Nghiêm Lẫm lập tức đi tới gần bên cạnh ông nội mình, vẻ mặt mất mác: “Ông nội, trên thế giới này, người quan tâm cháu nhất chính là ông, ông nói như vậy thực sự khiến cho cháu cảm thấy rất buồn.”

Mỗi lần hắn lộ ra biểu cảm như vậy, ông nội Nghiêm đều thấy mềm lòng, lần này cũng không phải là ngoại lệ: “Vậy Ninh Yên thì sao?”

Nghiêm Lẫm nói ngay không cần suy nghĩ: “Người cháu yêu nhất.”

Ông nội Nghiêm nhìn chằm chằm hẳn, ánh mắt phức tạp, không biết đang suy nghĩ điều gì: “Nếu như ông không cho phép cháu kết hôn với con bé thì sao?”

Hai vợ chồng Nghiêm Ngọc Xương đứng ở một bên không hẹn mà cùng nhìn sang, trông có vẻ lo lắng.

Nghiêm Lẫm nhẹ nhàng thở ra một hơi: “Vậy cả đời này cháu sẽ không kết hôn, ông cũng đã biết bệnh của cháu, trừ cô ấy ra, cháu không thể tiếp xúc được với những người khác.”

Trong lòng ông nội Nghiêm vốn đã không thoải mái, nhưng nghe thấy lời này, ông lão lập tức mềm lòng, nói tóm lại vẫn là tấm lòng thương cháu chiếm thế thượng phong.

Sao ông lão có thể nỡ để đứa cháu trai mà mình yêu thương nhất phải sống cô độc tới già chứ?

Thôi bỏ đi, có nhân thì mới có quả, tất cả mọi chuyện đều do Tôn Mỹ Hoa tạo nghiệt, vậy thì để con của bà ta tới bồi thường.

“Thôi được rồi, bảo Ninh Yên ngày mai tới ở cùng với cô dâu sớm chút.”

Nghiêm Lẫm biết chuyện này coi như đã giải quyết xong, gương mặt không khỏi vui vẻ: “Cảm ơn ông nội, ông nội, đợi sau này chúng cháu kết hôn, chúng cháu sẽ sinh cho ông một đứa cháu trắng trẻo mập mạp, ông nghĩ đi, với trí tuệ và vẻ đẹp của cháu với Ninh Yên, đứa trẻ sinh ra sẽ ưu tú biết bao nhiêu.”

Miệng hắn toàn lời nói ba hoa, dỗ cho ông nội Nghiêm rất vui vẻ, nhưng ông nội Nghiêm túc cucng túc ảo tưởng một hồi, với trí tuệ và thủ đoạn của Ninh Yên, kết hợp với năng lực và thân thủ của Nghiêm Lẫm, vậy đứa bé sinh ra sẽ có một bộ gen hoàn hảo.

Ông lão càng suy nghĩ càng thấy vui vẻ: “Hay là các cháu ngày mốt kết hôn luôn đi? Dù sao cũng đã đủ tuổi, ông sẽ giúp các cháu chuẩn bị đồ dùng kết hôn, ông sẽ xử lý báo cáo kết hôn.”

Sinh con sớm chút, ông lão cũng có thể bồi dưỡng đứa nhỏ bên cạnh mình một thời gian.

Nghiễm Lẫm cũng rất muốn như vậy, nhưng Ninh Yên có chủ kiến riêng của cô, rất khó thuyết phục.

Mai Lan có hơi buồn cười, làm loạn còn chưa tới năm phút.

Nghiêm Ngọc Xương sớm đã biết mọi chuyện sẽ như vậy, tình cảm giữa hai ông cháu này không phải thân thiết một cách bình thường, tình hình của Nghiêm Lẫm cũng rất đặc biệt.

Đứng ở lập trường của gia tộc, ông cũng hy vọng Nghiêm Lẫm có thể cưới Ninh Yên. Muốn lấy một cô gái xinh đẹp rất dễ, nhưng muốn lấy một cô gái vừa thông minh, vừa xinh đẹp, vừa quyết đoán là một chuyện không hề dễ dàng.

Lúc mới gặp Ninh Yên, ông chỉ chấm cho cô 7 điểm, nhưng ngày hôm nay, trông dáng vẻ vung đao quyết đoán của cô, ông lại cho cô thêm 1 điểm.

Phải biết rằng, số điểm mà ông chấm cho hai đứa con của mình cũng chỉ là sáu điểm, còn phải khó khăn lắm mới đạt tiêu chuẩn.

Con cháu của Nghiêm gia không nhiều, nhánh trưởng cũng chỉ có một trai một gái, con trai làm chính trị, con gái làm buôn bán.

Cả hai đứa trẻ này đều được bồi dưỡng tỉ mỉ, nhưng chúng chưa bao giờ phải chịu khổ, trên người vẫn thiếu khuyết sự tàn nhẫn.

Còn nhánh thứ thì có hai trai một gái, Nghiêm Lẫm tòng quân, hai đứa còn lại đều là phế vật.

Tầm quan trọng của Nghiêm Lẫm không cần nghĩ cũng biết, hắn rất cần một người nội trợ hiền thục.

Còn chuyện vung đao kia thì có tính là gì? Bọn họ đều là những người nhìn thấy thế giới rộng lớn, ông nội Nghiêm còn là người chết bò từ núi đao biển lửa ra.

“Cha, sao còn cảm thấy chuyện này có gì đó kỳ lạ? Phản ứng của Nghiêm Kiều rất không bình thường.”

Theo lý thuyết, tình cảm của hai anh em bọn họ rất tốt, thế nhưng trong thời khắc nguy hiểm, tình cảm của bọn chúng lại không chân thành như Tôn Mỹ Hoa.

Bình Luận (0)
Comment