Thập Niên 80 Ta Dựa Vào Mỹ Thực Để Làm Giàu

Chương 178

Khoé miệng của Hoắc Lăng Vân khẽ nhếch, trong lòng lại khiếp sợ vạn phần, ý niệm đang ngo nghoe rục rịch trong lòng cũng nhanh chóng biến mất.

Những người còn lại cũng lâm vào trâm mặc, đúng là chân nhân bất lộ tướng, bọn người kia vậy mà lại ở phòng tổng thống.

Ai cũng biết ở phòng tổng thống phải tốn rất nhiều tiên, hơn nữa thường những người có điều kiện vào đó thì không phú cũng quý.

"Wowl! Cuối cùng thì bọn họ là ai vậy? Nhìn người đàn ông kia cũng không giống người có tiền cho lắm."

Tính tình hai vợ chông Hoa Quốc Khánh vốn cẩn thận, cho nên ở bên ngoài ăn mặc rất giản dị, với lại bọn họ cũng không thích gây sự chú ý, bình thường cũng làm người khiêm tốn. Hiện tại, cả nhà bọn họ ngày càng phát đạt, huyện thành lại nhỏ, khoe khoang sẽ bị mọi người chú ý, tội gì phải vậy!

Hoa Dạng cũng thích ăn mặc quần áo theo phong cách đơn giản, cứ lúc nào cũng quần jean, áo thun, giày thể thao mà làm tới.

Một tên phú nhị đại khác lên tiếng: "Đôi nam nữ trẻ tuổi kia lớn lên thật đẹp, vừa thấy đã biết không phải người thường. Chả hiểu sao tôi cảm thấy khí chất của bọn họ... có chỗ giống bậc cha chú.

Lời này vừa nói xong, không khí có chút đông cứng, bậc cha chú sao? Khí chất đó là phải lăn lộn biết bao nhiêu năm trên thương trường mới có thể hun đúc ra được.

Đôi thanh niên nam nữ đó nhìn còn rất trẻ, chỉ giống như học sinh cao trung.

Hoắc Lăng Vân tức giận trừng mắt liếc hắn: "Mẹ kiếp, sao vừa rồi mày không nói?" Phòng tổng thống có hai gian, một gian phòng khách được trang hoàng cực kì đẹp, trên mặt đất trải thảm đỏ xa hoa, vừa giãm chân lên có cảm giác mềm như bông.

Hoa Dạng, bà Ngôn và Trương Tuệ ở chung một phòng, trong phòng có hai giường, một lớn một nhỏ: "Mẹ con ngủ trên giường nhỏ, mẹ và bà Ngôn ngủ giường lớn nhé, mọi người có mệt không? Có muốn đi tắm trước không?"

Trương Tuệ giống như đi vào nhà quan, nhìn thấy gì cũng cảm thấy tò mò: "Chỗ này có nước ấm luôn á?"

Hoa Dạng dẫn mọi người vào phòng tắm, cô làm mẫu sử dụng vòi nước và bồn cầu tự hoại trong nhà tắm một lần, sau khi pha nước ấm xong, nhìn thấy bên cạnh có hoa hồng, liền thả vào trong bồn tắm.

Chỉ chốc lát sau, cả phòng tắm ngập tràn mùi hương hoa hồng.

"Bà Ngôn đi tắm trước nhé, có việc gì thì gọi cháu."

Cô cười tủm tỉm cùng Trương Tuệ đi ra ngoài, sắp xếp lại hành lý của mình, lấy mỹ phẩm dưỡng da để lên bàn trang điểm, treo quần áo vào tủ.

Trương Tuệ ngây ngốc ngồi trên giường, nội tâm chịu chấn động cực lớn, bỗng nhiên cảm thấy cuộc sống trước đây của bà đã sống uổng phí, đây mới là sinh hoạt, đây mới là hưởng thụ.

Hoa Dạng đưa cha mẹ và bà Ngôn về khách sạn, xong xuôi liên đi đến sở chứng khoán, trên sàn chứng khoán không có lấy một bóng người, ngay cả người mở tài khoản cũng không có, nhân viên đang nằm ngủ gật.

Thấy hai người trẻ tuổi, nhân viên lễ tân vui mừng:"Xin hỏi hai người muốn làm dịch vụ gì ạ?”

Hoa Dạng cầm chứng minh thư của một nhà ba người: "Tôi muốn mở tài khoản."

Nhân viên công tác thấy cô tuổi còn trẻ, không nhịn được khuyên một câu: "Thị trường chứng khoán có nhiều rủi ro, cô là người mới thì nên cẩn thận."

Hoa Dạng hơi hơi mỉm cười: "Cảm ơn, phiên cậu làm nhanh cho, chúng tôi còn việc khác phải làm."

Ngôn Mạch cũng cầm giấy chứng minh của hai bà cháu ra, mở hai tài khoản tiết kiệm, sau đó gửi vào đó mấy ngàn khối.

Hoa Dạng nhân tiện kiểm tra giá cổ phiếu ngày hôm đó, khoé miệng của cô khẽ giật giật.

Năm ngoái có mười một điểm một cổ phiếu, bây giờ đã tăng đến một trăm hai mươi điểm 1 cổ phiếu. Hiện tại lại tụt xuống mười mấy điểm.

Nhưng mà thị trường cổ phiếu luôn bất thường như vậy, có lúc tự nhiên tăng lên ào ào, bây giờ rớt xuống vực thẳm cũng không có gì kỳ quái.

Cô cũng không vội ra tay, mà từ từ chậm rãi từng bước.

Đăng ký xong Hoa Dạng cũng không rời đi ngay, cô ở lại tám chuyện cùng nhân viên, nhân viên cũng là rảnh rỗi sinh nông nỗi, không có việc gì làm.

Ngôn Mạch làm kinh doanh mấy năm nay, cho nên người cũng thành thục lên không ít, chỉ cân cậu muốn là có thể làm cho người ta xưng anh em với cậu ngay, thậm chí còn nguyện trút hết bầu tâm sự.

Cả hai người đều ngoại giao đặc biệt tốt, Ngôn Mạch mở miệng ngậm miệng đều gọi anh Thao, nghe đặc biệt thân thiết.

Hoa Dạng rất giỏi suy luận, nghe xong có thể phân tích tình hình đâu ra đấy.

Anh nhân viên giao dịch gọi là Trần Thao, là một giao dịch viên bình thường, có hiểu biết với Ngưu thị và Hùng thị, anh ta chân thành khuyên bọn họ đừng quá xúc động, phải suy nghĩ cẩn thận nếu quyết tâm dấn thân vào con đường chứng khoán và cổ phiếu.

Tan tâm, Ngôn Mạch và Hoa Dạng mời anh ta đến tiệm cơm tây ăn một bữa cơm. Một bữa cơm này Trần Thao lộ ra không ít tin tức, mặc dù cũng không phải là cơ mật gì, chỉ là chút ít đường đi nước bước nên làm như thế nào, và đường lối phát triển trong tương lai.
Bình Luận (0)
Comment