[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 112 - Chương 112: Còn Đau Không

Chương 112: Còn Đau Không Chương 112: Còn Đau KhôngChương 112: Còn Đau Không

Khương Tuệ Ninh nghĩ, người đàn ông này không sợ cô sẽ ra công phu sư tử ngoạn sao.

Quý Thần Nham gật đầu,'Không có giới hạn."

Không phải anh tự tin, mà là tâm tư của cô quá dễ đoán, nên điều cô muốn chắc hẳn là những thứ đơn giản và trong sáng.

Nguyện vọng nhỏ này của cô, cô có thể tự mình thực hiện được.

Khương Tuệ Ninh nghĩ lần trước anh đến đã đưa một bao lì xì cho nhà cậu mình, chẳng lẽ anh thực sự có tiền riêng?

Nhưng mà cô muốn bao nhiêu thì hợp lý đây?

"Em muốn tất cả tiền riêng của anh." Khương Tuệ Ninh muốn nhìn xem anh rốt cuộc có bao nhiêu tiền riêng.

"Tiền riêng?"

Chẳng lẽ bây giờ không có dùng cách nói này sao, không phải chứ, Khương Tuệ Ninh thay đổi cách nói, nói thẳng ra,'Chính là tiền anh âm thầm tiết kiệm sau lưng em."

"Vậy thì không có." Toàn bộ tiền của anh cũng đã đưa hết cho cô.

"Không thể nào, vậy lần trước anh đi đến nhà cậu em làm sao vẫn còn tiền mà lì xì cho hai đứa cháu nhỏ của em?" Khương Tuệ Ninh tỏ ra bộ dạng, thể hiện là anh đừng có mà lừa gạt em.

Quý Thần Nham chợt hiểu ra, trong lòng lại càng cảm thấy buồn cười, nói: "Số tiền kia hàng tháng được chuyển cho thư ký Trần, như là để dùng cho việc khẩn cấp, lần trước anh cũng chỉ dùng một ít, tuy rằng bình thường nó được sử dụng cho chúng ta, nhưng nó không thuộc về tôi."

"Bất cứ ai trong bộ đều có thể đi đăng ký khi cần, mà lúc nào đến thời điểm trả lương thì nó sẽ tự động trừ đi, số còn dư lại mới là của tôi."

"Hả?" Khương Tuệ Ninh thâm nghĩ rằng đây không phải là khoản tiền ứng trước tiền lương sao? Anh làm như vậy nếu để người khác biết được, liệu có chê cười cô không, nói là cô không cho anh tiền?

"Sau này anh không cần tìm bí thư Trần để lấy tiền như vậy nữa, thời điểm anh cần tiền thì nói với em, em sẽ đưa cho anh."

Tuy nói là cô yêu tiền, nhưng nói như thế nào thì số tiền này cũng là do Quý Thần Nham đi làm kiếm được, cô không thể ngay cả tiền tiêu vặt cũng không cho anh được chứ? Nếu để mọi người biết được một người lãnh đạo của cả ba bộ này còn xảy ra chuyện như vậy, thì không phải làm trò cho mọi người chê cười sao.

Thật ra Quý Thân Nham cảm thấy cũng không sao cả, trước kia anh cũng đều như vậy, lúc cần tiền thì trực tiếp bảo bí thư Trần lấy từ nơi đó ra, còn đến lúc có lương tiền dư liền gửi vào sổ tiết kiệm của anh.

Nhưng mà bây giờ đã có Khương Tuệ Ninh, anh cũng có thể lấy từ nhà mang đi.

"Được, sau này nếu muốn thì tôi sẽ nói với em."

"Không, không, không, không cần phải hỏi em, mỗi tháng em sẽ trực tiếp cho anh một khoản äi." Hỏi cô cũng không hay chút nào, nhỡ mà sau này anh phải mời khách ăn bữa cơm, chẳng lẽ phải bảo khách là các người chờ một chút anh gọi người nhà ra trả tiền sao, điều đó rất là không ổn.

"Được, vậy bây giờ có thể xoa nhẹ chưa? Quý Thần Nham hỏi.

Khương Tuệ Ninh sau khi nghe ngóng mới biết được toàn bộ gia sản của Quý Thần Nham đều đang Ở trong tay cô, nghĩ đến bây giờ bản thân cô vô tình gây rối cũng không tốt, sau khi nghĩ đến điều đó, cô cắn môi dưới, gật đầu như thể đang chấp nhận đại hình vậy.

Quý Thần Nham nhìn thấy dáng vẻ đáng thương này của cô, thật sự không đành lòng, nhưng mà vẫn phải cúi đầu như cũ, không nhìn lên bộ dạng đáng thương của cô nữa, tay anh lại một lần nữa đè lên mắt cá chân của cô.

Gần như cũng lúc đó, anh nghe được tiếng Khương Tuệ Ninh thét chói tai, từ thấp đến cao rồi nhanh chóng hạ xuống.

Thỉnh thoảng còn có thể chuyển sang một từ khác. Kèm theo đó là tiếng thở mạnh của cô, nói thật thì vô cùng ảnh hưởng đến mọi người.

Quý Thần Nham vẫn như trước xoa hết thuốc mỡ trong lòng bàn tay vào da của cô, mãi cho đến khi làn da trắng của cô bắt đầu đỏ dần lên thì anh mới buông lỏng tay ra.

Sau đó mới ngẩng đầu, nhìn người trước mặt khóc đến hai hàng lệ ướt đẫm cả khuôn mặt, cả chán và chóp mũi cũng đỏ bừng lên vì đau đớn, mỗi chỗ đều thấm một tầng mồ hôi mỏng.

"Còn đau không?”
Bình Luận (0)
Comment