Chương 126: Cực Kỳ Lợi Hai
Chương 126: Cực Kỳ Lợi HaiChương 126: Cực Kỳ Lợi Hai
Cho nên chị ta dứt khoát làm người tốt, vừa khéo trước kia chị ta đã học Trung y từ trong gia đình mình, sau này người ta nói Tây y khá được hoan nghênh nên học đại học chị ta mới lựa chọn học Tây y.
Dù sao chị ta đều biết ở hai phương diện này.
Khương Tuệ Ninh thấy Triệu Xuân Mai nhét thuốc trở về, nói: "Đồng chí Triệu, chị hiểu lầm rồi, tôi phải gửi tất cả mấy thứ thuốc kia đến chỗ mợ tôi."
"Đồng chí Khương, tôi biết cô còn trẻ tuổi, da mặt mỏng. Nhưng tôi là bác sĩ, cô hãy tin tưởng chị, chị chắc chắn sẽ không nói chuyện này cho người khác biết."
Ồ, chị nhìn xem tôi có tin không? Khương Tuệ Ninh rất muốn nhắc lại sáng sớm hôm nay chị ta đã bắt lấy một người to nhỏ với nhau. Đừng tưởng rằng cô không biết.
Phi! Cô đang suy nghĩ gì thế này phải tranh thủ thời gian giải thích mới là chuyện quan trọng, nếu hôm nay để chị ta tiếp tục mang chuyện này về nhà mới là không thể nói được rõ ràng.
"Chị Triệu, chị nghe tôi nói, chị thật sự đã hiểu lầm rồi. Mợ của tôi là bác sĩ của bệnh viện Đông Thành, trước kia ông ngoại của tôi cũng là bác sĩ của bệnh viện ở Nam Thành, mấy thứ thuốc này là tôi muốn gửi đến chỗ nhà cậu tôi, thật sự không để nhà tôi sử dụng."
Khương Tuệ Ninh thật sự hận đến mức gọi Triệu Xuân Mai là chị ruột, làm sao chị ta có thể nhiệt tình đến mức này?
"Thật sao?" Triệu Xuân Mai vẫn nửa tin nửa ngờ, thậm chí chị ta còn lấy thái độ của một bác sĩ, nói: "Em gái Tiểu Khương này, không phải chị muốn nói nhiều, nhưng chúng ta đều là phụ nữ đã lấy chồng nên cũng không màng những thứ hư vinh kia. Muốn có con hay không là sự lựa chọn của mình mình, nhưng hạnh phúc là phải do mình theo đuổi. Em hiểu chứ!"
Cái này... Đây là lời một người năm 1970 nên nói sao?
Khương Tuệ Ninh thật sự sợ hãi người tên Triệu Xuân Mai này rồi. Cô dứt khoát cắn răng nói: "Chị Triệu, chị tin tưởng tôi đi, lão Quý nhà chúng tôi thật sự không có vấn đề, anh ấy rất lợi hại, cực kỳ lợi hại."
Đệt! Vì sao từng người lại quan tâm đến đời sống riêng tư của cô như vậy, hết lần này đến lần khác mấy người họ đều giỏi tưởng tượng hơn cả cô. Họ thật sự lặng lẽ tìm đến. Mẹ nó! Lại lặng lẽ đi về nhà.
Triệu Xuân Mai nhìn thấy vẻ mặt Khương Tuệ Ninh có vẻ kiên định nên đành cất lại thuốc đi về. Sau đó còn nói: "Được rồi, em gái Tiểu Khương đã nói như vậy thì tôi cũng không muốn chậm trễ em nữa. Dù sao chị cũng làm việc trong bệnh viện Tam Bộ, nếu em có vấn đề gì cần tư vấn thì có thể đến tìm tôi, tôi biết cả Tây y và Đông y."
Khương Tuệ Ninh nhìn thoáng qua Triệu Xuân Mai rời đi giống như một tên lừa đảo. Thật sự dáng vẻ chị ta sốt ruột giống như mấy phòng khám dỏm cho người nhét tấm card nhỏ vào lòng bàn tay người ta.
Nhìn thấy Triệu Xuân Mai đã đi xa, cuối cùng Khương Tuệ Ninh mới được thở phào nhẹ nhõm. Nhớ đến việc cần làm cô quay người đi tìm chốt mở đèn phòng phơi áo.
Kết quả khi cô vừa quay người lại thì Quý Thần Nham đã đứng ngay sau cánh cửa ra vào đã được mở một nửa, trên mặt anh cười mà như không cười nhìn chằm chằm cô.
Khương Tuệ Ninh: ...