[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 138 - Chương 138: Đột Nhiên Quay Về

Chương 138: Đột Nhiên Quay Về Chương 138: Đột Nhiên Quay VềChương 138: Đột Nhiên Quay Về

Quý Tử Thư dừng một chút, vươn tay nhận thuốc bôi,"Người đàn ông vừa rồi là cậu tôi."

Hay lắm, hôm nay nhà người ta kéo tới ba người à, cả gia đình đều ra trận, đột nhiên Khương Tuệ Ninh có dự cảm nếu không phải Quý Tử Thư xuất hiện, có phải là mình đã bị ba người kia đánh hội đồng rồi không?

"Không để bọn họ ức hiếp dì đâu."

Hình như Quý Tử Thư nhìn thấu sự lo lắng của cô.

Khương Tuệ Ninh còn chưa kịp phủ nhận thì đã nghe Quý Tử Thư nói tiếp: "Nhìn thấy hai người ở hướng mười giờ không, từ lúc dì ra cửa thì người của cha tôi đã đi theo dì rồi."

Nếu hôm nay cậu không xuất hiện thì hai người kia sẽ ra mặt, tập kích phu nhân thủ trưởng, cả ba người hôm nay đều mắc.

"Ồ." Khương Tuệ Ninh nhìn thoáng qua hướng bên kia, đúng là có hai người đàn ông vóc dáng cao ngất đang đứng, mặc dù mặc đồ bình thường nhưng vừa nhìn đã biết là được trải qua huấn luyện, có sự khác biệt rõ ràng với người bình thường.

"Không đúng, nếu đã có người đi theo tôi thì sao lần trước không thấy ai ra giúp chúng ta khi gặp bọn buôn người chứ?" Quý Tử Thư lộ vẻ mặt có phải dì bị ngốc không,"Là sau chuyện đó cha tôi mới xếp người đi theo dì."

"Cậu cũng có à?" Cảm giác an toàn đáng chết này.

"Tôi không có, đàn ông nhà họ Quý không yếu ớt đến thế. "

Khương Tuệ Ninh bĩu môi, được rồi, hôm nay xem như cậu nói cái gì cũng đúng.

Bởi vì Quý Tử Thư nói có người đi theo bảo vệ cô nên cô cố ý chú ý thử, sau khi các cô lên xe thì hai người kia cũng lên xe.

Nhưng từ đầu tới cuối vẫn không chủ động nói chuyện với các cô, cứ như người xa lạ gặp gỡ ven đường vậy.

Lúc đến khu nhà, hai người kia thấy bọn họ đi vào rồi mới xoay người về phòng bảo vệ.

Về đến nhà, chắc là di Lưu đi chợ rồi nên ở nhà không có ai.

Quý Tử Thư không lên lầu, Khương Tuệ Ninh cũng không đi lên, vậy là hai người ăn ý ngồi ở phòng khách.

Không ai mở miệng nói chuyện cả.

Cuối cùng Khương Tuệ Ninh vẫn là người không khống chế được miệng mình "Lời hôm nay tôi nói không phải cố ý, tôi cũng không quen cô ta, không biết cô ta là mẹ cậu." Dù trông Quý Tử Thư không thân thiết gì với mẹ mình nhưng dù sao đó cũng là người sinh ra cậu, cho dù là Phùng Giai kiếm chuyện trước, cô nói lại cũng không quáng đáng, nhưng vẫn nên giải thích thì hơn.

"Không sao." Thật ra Quý Tử Thư nhìn rất thoáng, chỉ là đừng một chút rồi đột nhiên lại đứng dậy lên lầu.

Vài phút sau, cậu lại đi xuống, sau đó đưa một tấm ảnh chụp cho Khương Tuệ Ninh.

Người phụ nữ trong ảnh xinh đẹp quyến rũ đa tình, là một người phụ nữ rất đẹp.

"Cậu đừng nói đây là mẹ cậu đấy nhé?"

Khương Tuệ Ninh nghĩ chắc chắn người này sẽ không vô duyên vô cớ cho cô xem một tấm ảnh của người xa lạ, tám chín phần mười là mẹ cậu.

Chỉ là từ trạng thái lúc này của Phùng Giai nhìn không ra cô ta có liên quan đến bức ảnh này, đúng là hai dáng vẻ hoàn toàn khác nhau.

Người trên ảnh chụp chỉ khoảng hai mươi, dù tính thế nào thì bây giờ cũng mới hơn ba mươi chứ nhỉ, sao lại thay đổi lớn như thế?

Không phải là vấn đề về tuổi, mà đến cả gương mặt cũng đã thay đổi,

"Là bà ấy."

Khương Tuệ Ninh rút lại lời thủ trưởng mắt mù, không phải mắt thủ trưởng mù, là cô mới đúng!! Cô lại nhìn thoáng qua ảnh chụp, gạt hết mọi chuyện thì thật ra dáng vẻ của Quý Tử Thư cũng hao hao giống Phùng Giai, trước kia cô còn cảm thấy Quý Tử Thư và Quý Thần Nham giống nhau khoảng năm phần, nhưng giờ nhìn kỹ lại thì thật ra cũng không giống đến mức đó.

Năm phần thì nhiều quá, nhiều lắm là ba phần.

Nhưng hình như cậu cũng không giống Phùng Giai bao nhiêu, thần kỳ ghê, không biết mấy phần còn lại trong gương mặt của thẳng bé này giống ai nữa.

"Bà ấy vốn bị cha tôi hạn chế ở bên Tây Bắc, không biết vì sao lại đột nhiên quay về."

Quý Tử Thư đang thay Phùng Giai giải thích lý do cô ta đột nhiên xuất hiện ở đây.

"À." Khương Tuệ Ninh không biết nên nói cái gì.
Bình Luận (0)
Comment