[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 140 - Chương 140: Như Ông Cụ Non

Chương 140: Như Ông Cụ Non Chương 140: Như Ông Cụ NonChương 140: Như Ông Cụ Non

Thế nên cậu mới muốn nói cho Khương Tuệ Ninh, rằng cô mới là nữ chủ nhân trong gia đình này, cho dù ai xuất hiện cũng không thay đổi được điều ấy.

Hơn nữa rất rõ ràng là cha hoàn toàn không thích mẹ, cả mình mà cha cũng đối xử lạnh nhạt, càng giống như một loại trách nhiệm hơn.

Cậu cũng luôn chấp nhận cuộc sống như thế, nhưng sự xuất hiện của Khương Tuệ Ninh đánh vỡ những điều này, cô không giống ai trong nhà, cô không sợ cha, luôn thích làm gì thì làm cái đó, đến cha cũng không có cách nào với cô.

Bầu không khí tĩnh mịch nặng nề trong nhà bị cô đánh tan từng chút, hòa vào đó là tiếng cười nói vui vẻ.

Giống như nhà cậu của cô vậy, lúc nào cũng vô cùng náo nhiệt.

Quý Tử Thư nghĩ có lễ đây mới là nhà, ngày trước nơi này chỉ là nơi cậu về để ăn và ngủ, còn bây giờ tan học rồi là cậu chỉ muốn về nhà.

Ở trường xảy ra chuyện gì cũng muốn nói với Khương Tuệ Ninh, cô còn hỏi ở trường có ai thích cậu không.

Sẽ quan tâm cậu học có mệt không, chơi có vui không...

Cậu rất sợ vì chuyện của mẹ mà Khương Tuệ Ninh sẽ cãi vã chia tay với cha, sau đó gia đình này cũng không còn nữa.

Khương Tuệ Ninh không ngờ được Quý Tử Thư cũng hoàn toàn chẳng biết đã xảy ra chuyện gì cả.

Bây giờ cô coi như đã hiểu được, toàn bộ quyền phát ngôn trong nhà họ Quý đều ở chỗ của Quý Thần Nham, trong nhà này, những chuyện liên quan đến gia đình này mà Quý Tử Thư và dì Lưu có thể biết cơ bản đều đếm trên đầu ngón tay.

Hiện tại có thêm cô nữa, họ đang sống trong một lâu đài chân không mà Quý Thần Nham đã xây lên cho họ.

Thật ra cô cũng không phải để ý đến những chuyện vặt vãnh như vậy, cô chỉ đang thấy lo lắng mà thôi.

Nếu như chuyện gì cũng không biết, nhỡ đâu trong nhà xảy ra chuyện, cô chẳng phải sẽ để lỡ mất cơ hội chạy trốn sao?

Nghĩ đến chuyện chạy trốn, Khương Ninh đột nhiên nhớ đến những gì mà Phùng Du đã nói: "Phùng Du nói rằng bố của cậu ở Bắc Kinh đã xảy ra chuyện."

Quý Tử Thư lắc đầu nói: "Đừng tin những lời mà di ta đã nói, người như dì ta còn chưa có quyền nhúng tay vào chuyện của bố tôi, nếu như thật sự xảy ra chuyện gì, Cục số ba cũng sẽ không im lặng như vậy."

Khương Tuệ Ninh nhìn ông cụ non Quý Tử Thư, trong lòng thâm nghĩ, không hổ là con trai của Quý Thần Nham, nhắc đến chuyện này, thằng nhóc này còn bình tĩnh hơn so với cô rất nhiều.

"Vậy gần đây trong đại viện luôn có người đến nhà chúng ta là chuyện gì thế? Mỗi lẫn họ đến tìm tôi nói chuyện, đều lộ ra mấy phần đồng tình."

Quý Tử Thư có chút quái lạ nhìn Khương Tuệ Ninh một cái, sau khi nghĩ một lúc mới nói: "Không sao đâu, có lễ mấy người họ đang rảnh quá."

Chuyện của Phùng Giai cũng không gây ảnh hưởng nhiều đến Khương Tuệ Ninh, nó dường như cũng không ảnh hưởng nhiều đến Quý Tử Thư, sau cuộc nói chuyện ngày hôm đó, bầu không khí trong nhà lại tốt lên rất nhiều.

Nhưng khi tháng mười hai càng ngày càng đến gần, nỗi lo lắng trong lòng của Khương Tuệ Ninh càng ngày càng tăng lên, cô thật sự không chịu được mới cầm điện thoại lên gọi điện đến bộ phận thư ký trong bộ.

Thư ký Trương vẫn nhẹ nhàng an ủi cô, nói rằng công việc của thủ trưởng Quý quá bận, cho nên không có thời gian về thăm nhà.

Nhưng lần này, Khương Tuệ Ninh cầm điện thoại rất lâu không động đậy, cô cảm thấy Quý Thần Nham đang có chuyện lừa dối cô.

Nếu có chuyện øì thì cũng nên thông báo cho nhà một chút chứ, nhỡ đâu xảy ra chuyện gì ảnh hưởng đến chuyện chạy trốn của cô thì sao? Trương Hạ vẫn luôn báo cáo với Quý Thân Nham đang ở Bắc Kinh về chuyện Khương Tuệ Ninh cứ hai ba ngày lại gọi đến đến bộ phận thư ký.

Hôm nay người nhận điện thoại là Trần Huy.

Anh ấy tạm thời không báo cáo việc này, nhưng đợi sau khi anh ấy báo cáo xong những công việc trong tay, Quý Thần Nham mới hỏi: "Trương Hạ đã nói gì?"
Bình Luận (0)
Comment