[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 163 - Chương 163: Chịu Được Khổ

Chương 163: Chịu Được Khổ Chương 163: Chịu Được KhổChương 163: Chịu Được Khổ

Khương Tuệ Ninh nghe thư ký Trần giải thích như vậy, gật đầu nói: "Tôi thấy con đường này tuyết dày quá, có phải lại lạnh hơn một chút là con đường này sẽ bị chặn lại không."

"Cũng có trường hợp này, năm trước lãnh đạo lại đây vừa lúc gặp trận tuyết lớn chặn đường núi, mắc kẹt ở nơi dừng chân một tháng, thậm chí còn từng ăn tết ở nơi dừng chân."

"Chỉ có một con đường này thôi sao? Chặn đường thì ăn cái gì?"

"Nơi dừng chân sẽ cử người đi bộ xuống núi gánh vật tư lên, đương nhiên chắc chắn đồ vật sẽ tương đối đơn giản, khoai tây và khoai lang đỏ tương đối nhiều, đồng chí Khương ăn có quen không?"

Trần Huy thấy Khương Tuệ Ninh nting nịu, bình thường lãnh đạo cũng chăm sóc cô rất nhiều, nên cũng nghĩ không biết cô có thể chịu được hoàn cảnh ở nơi dừng chân này hay không, cũng không biết vì sao chuyến đi này lãnh đạo lại dẫn cô đi cùng.

"Lúc anh đến đây thì ăn cái gì?" Khương Tuệ Ninh hỏi Quý Thần Nham trước.

"Đương nhiên là anh sẽ ăn cùng mọi người." Vốn dĩ Quý Thần Nham định nói là sẽ không để cô chịu khổ, cũng không khoa trường như Trần Huy nói, hiện tại điều kiện bên này đã tốt hơn rất nhiều.

Vì đề phòng tuyết lớn chặn đường, nơi dừng chân đã dự trữ vật tư từ rất sớm.

Nhưng mà hiện tại giải thích cho cô cũng là vô dụng, đợi chút dẫn cô đi xem sẽ biết.

"Em cũng có thể."

Khương Tuệ Ninh cảm thấy mình cũng không được xem là kiểu người nũng nịu như vậy, năng lực thích ứng của cô rất mạnh, chỉ là sẽ vất vả một chút, nhưng nghĩ đến người bảo vệ tổ quốc cũng không than khổ, nên đương nhiên cô không thể kéo chân sau.

Quý Thần Nham biết cô có tính trẻ con rất trầm trọng, lòng hiếu thắng cũng mạnh, nhưng anh thật sự không biết cô là hiếu thắng ở tất cả các phương diện.

Nghe cô nói như vậy, thật ra anh cũng rất vui vẻ, bởi vì cô là vì bản thân anh nên mới bằng lòng tiếp nhận những thứ này: "Được, em có thể." Nhưng mà anh cũng sẽ không để cô chịu khổ.

Rất nhanh xe của bọn họ đã chạy đến nơi dừng chân, nghe thu ký Trần nói đây là một nơi dừng chân lớn cuối cùng liên tiếp với biên phòng, Khương Tuệ Ninh xuống xe nhìn xem một mạnh nhà trệt mênh mông vô bờ.

Nơi xa đều là chiến sĩ tuần tra, sau khi các cô đi vào cánh cổng nơi dừng chân thì đi đến khu người nhà trước tiên. Quý Thần Nham có một nơi ở tạm thời ở chỗ này, cũng chính là ngôi nhà trong khu người nhà.

Nhưng mà khu người nhà bên này không giống với khu người nhà ở Đông Thành, một ngôi nhà độc lập độc viện, bên này là một dãy nhà trệt nối tiếp nhau, nhà và nhà bên cạnh có đều có chung một vách tường.

Mà nơi ở tạm thời của Quý Thần Nham chính là căn nhà ở cuối cùng.

Thấy bọn họ đi vào khu người nhà, có một ít người phụ nữ trong khu người nhà tụm ba tụm bảy nhìn bọn họ.

"Cô gái đi theo thủ trưởng Quý là ai vậy? Cô ấy thật xinh đẹp, môi hồng răng trắng."

"Chắc là con gái của thủ trưởng đó, thoạt nhìn rất nhỏ tuổi, cô nhìn dáng vẻ hoạt bát kia đi, cũng giống với Tú Quân của nhà chị Trương."

"Chao ôi, Tú Quân nhà tôi sao có thể so sánh với con gái của thủ trưởng Quý." Chị Trương nói xong lại nhìn thoáng qua chạy cô gái đang chạy về phía trước chơi tuyết, không hổ là con gái của thủ trưởng, dáng vẻ thật xinh đẹp.

Ôi, một cô gái như vậy không biết là người thế nào mới có thể xứng đôi với cô ấy.

Bà ta lập tức nghĩ tới doanh trưởng Diệu vừa lập công cách đây không lâu lập, nghe nói nhà anh ta ở Kinh Thị, từ sau khi anh ta đến, có rất nhiều người trong khu người nhà không kiềm chế được nên đã đi ở hỏi thăm hoàn cảnh gia đình của anh chàng kia, kết quả là sau đó nghe ngóng được cha của người ta làm bộ trưởng ở Kinh Thị.

Hai ngày trước cha mẹ của anh ta cũng đã đến đây.

Chị Trương suy đoán chắc không phải thủ trưởng Quý dẫn con gái đến đây là để xem mắt đấy chứ?

Bà ấy như là phát hiện ra một bí mật lớn, vội vàng kéo hai người bên cạnh qua thì thầm vào tai bọn họ vài câu.
Bình Luận (0)
Comment