[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 164 - Chương 164: Điểm Dừng Chân

Chương 164: Điểm Dừng Chân Chương 164: Điểm Dừng ChânChương 164: Điểm Dừng Chân

Mấy người sôi nổi bày ra vẻ mặt ngạc nhiên bất ngờ.

"Chẳng trách, tôi nói doanh trưởng Diêu cũng đã hai hai, hai ba rồi, sao lại không có chút nóng nảy nào, mỗi lần có người giới thiệu cậu ta đều lạnh lùng từ chối, thì ra là người ta đã chọn được nhà rồi."

"Đúng vậy, tôi nói mấy cô gái trong khu người nhà của chúng ta, có ai có thể so sánh với con gái của thủ trưởng được."

Mấy người nói rồi bày ra vẻ tiếc hận, nhưng mà ngay sau đó lại cảm thấy may mắn vì lúc ấy bọn họ không vội vàng mà đi giới thiệu con gái nhà mình, nếu không sẽ bị người ta chê cười.

Trần Huy nghe mấy người bọn họ nghị luận, vội đi tới bên người Quý Thần Nham nhỏ giọng nói: "Lãnh đạo, có cần tôi đi giải thích một chút không?"

Quý Thần Nham nhìn thoáng qua cô gái chạy ở phía trước, dừng lại một chút rồi nói: "Không cần." Không lâu sau mọi người sẽ tự nhiên biết được Khương Tuệ Ninh là vợ của anh, không cần thiết phải giải thích từng bước từng bước như vậy.

Hơn nữa người khác đang thảo luận cô là con gái của anh, lúc này anh đi lên giải thích sẽ làm mọi người xấu hổ.

Nhưng mà trong lòng Quý Thần Nham đang suy nghĩ một vấn đề, anh già như vậy sao?

Đúng lúc này quân trưởng Tôn của nơi dừng chân cũng lại đây, giơ tay làm quân lễ, sau đó vội vàng chạy đến bên người Quý Thần Nham.

"Cậu dẫn Khương Tuệ Ninh đi nói ở của tôi đi, tôi đi doanh trại trước."

Trần Huy gật đầu nói vâng, nhìn lãnh đạo đi theo quân trưởng Tôn rời khỏi mới vội vàng đuổi theo Khương Tuệ Ninh.

Khương Tuệ Ninh đi theo Trần Huy tới nơi ở của Quý Thần Nham, nơi này chỉ là một nơi ở tạm thời, cho nên vậy dụng tương đối đơn giản, đẩy cửa đi vào chính là một cái phòng khách giản dị.

Chỉ có một cái bàn nhỏ và bộ sô pha nhỏ.

Bởi vì anh cũng không cần nấu cơm không có phòng bếp, phòng ngủ ở bên trong, Trần Huy không đi vào, đưa chìa khóa cho Khương Tuệ Ninh và nói: "Đồng chí Khương, tôi còn phải đi văn phòng trong doanh trại, cô ở đây nghỉ ngơi một chút trước, nếu là nhàm chán cũng có thể đi ra ngoài dạo, chỉ cần không đi ra khỏi cổng doanh trại là được, có thể lãnh đạo sẽ về trễ một chút."

Khương Tuệ Ninh nhận chìa khóa và nói một câu cảm ơn, sau đó Trần Huy lập tức rời đi.

Căn nhà đã được quét tước sạch sẽ từ trước, khắp nơi đều sạch sẽ gọn gàng.

Khương Tuệ Ninh đi vào phòng, giường đệm không phải là loại giường gỗ truyền thống, mà là giường đất của phương bắc.

Thật ra khu người nhà ở nơi này đã lắp đặt hệ thống cung ấm tập thể, nhưng mà không biết vì sao vẫn còn để lại một cái giường đất.

Khương Tuệ Ninh thử một chút, thế nhưng còn đang đốt giường đất, trên giường ấm áp dễ chịu.

Bên cạnh có một cái tủ quần áo bằng gỗ, ở giữa còn được khảm một mặt gương, vô cùng có cảm giác niên đại.

Trên giường đất trải lớp đệm bông thật dày, thật ra cũng không tính là cứng, chăn được xếp thành hình vuông vức gọn gàng, cô duỗi tay đè một chút, hình dạng rất tốt.

Khương Tuệ Ninh nhìn xung quanh một vòng, trong phòng ngủ cũng không có chuyện gì để làm, nên cô dự định đi ra ngoài xem thử.

Loại doanh trại này rất khác với trong khu của Quý Thần Nham, khu người nhà ở bên kia có nhiều khu vực làm việc hơn, hoàn toàn khác bên này.

Trên không trung lại bắt đầu có tuyết rơi, nhiệt độ không khí ở trên núi lạnh hơn ở dưới chân núi, nhưng mà hình như cô đã quen thuộc với thời tiết này của phương bắc rồi, đi ra ngoài cũng không cảm thấy lạnh.

Phía sau doanh trại là sân tập luyện, các chú bộ đội đang huấn luyện trong sân, cô còn chưa tới đã nghe được tiếng hô khẩu hiệu.

Lúc Khương Tuệ Ninh chạy tới thì nhìn thấy người ở trong sân huấn luyện đứng trong nền tuyết mà như không hề cảm thấy lạnh, mệnh lệnh vừa được ban ra, dù là núi đao biển lửa cũng phải chấp hành.

Cẳng chân lún vào nền tuyết, người vừa nằm sấp xuống là lập tức bị tuyết vùi lấp.

Cô nhìn một lúc, sau đó đi ra phía sau. Doanh trại là xây dựng dựa vào núi, khu vực sát với sườn núi là không có tường vây.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bình Luận (0)
Comment