Chương 166: Phương Pháp Trồng Rau
Chương 166: Phương Pháp Trồng RauChương 166: Phương Pháp Trồng Rau
Lại nói Quý Thần Nham cũng không phải là người để ý đến ăn uống này đó, ở nhà đều là nấu cái øì ăn cái đó, cũng không kén ăn.
"Nghe đi, một cô nhóc cũng có giác ngộ cao hơn các ông." Lão Tô trừng mắt liếc nhìn ông anh mang tạp đề đại ca.
Ông anh mang tạp dề thấy cứng rắn không được, bắt đầu chơi trò tình cảm: "Nói là nói như vậy, nhưng thủ trưởng ở nơi xa xôi lại đây, chúng ta cũng phải cung cấp cho thủ trưởng một bữa ăn ngon chứ. Hơn nữa lão Tô nè, ông nói xem mấy năm nay thủ trưởng Quý đối xử tệ với chúng ta sao? Có ai không khen một câu thủ trưởng Quý thật tốt, hiện tại chỉ muốn cho thủ trưởng ăn một bữa rau cũng không được sao?"
Hình như vẻ mặt lão Tô rất khó xử, cuối cùng anh ta vẫn chọn mấy cây măng tây tương đối lớn trong đám măng tây rất nhỏ kia.
Sau đó tiễn ông anh mang tạp đề và còn các loại dặn dò thứ này là tặng thủ trưởng Quý, nếu là người khác thì anh ta tuyệt đối sẽ không hái.
Khương Tuệ Ninh không ngờ Quý Thần Nham lại có uy vọng trong lòng mọi người như vậy, lập tức trò chuyện với ông anh lão Tô.
Từ lời nói của anh ta, Khương Tuệ Ninh thật sự đã biết một cái Quy Thân Nham rất khác, anh thật sự đi vào lòng tất cả mọi người.
Nói đến chỗ cảm động, lão Tô thế mà còn rơi nước mắt, điều này làm Khương Tuệ Ninh rất ngạc nhiên. Người ở niên đại này thật sự quá chất phác, ơn tình có thể khắc ghi vào nơi sâu nhất trong lòng. Chắc trách từ lúc cô đi vào khu người nhà, cô đã cảm thấy mọi người trong khu rất thân thiện với cô.
Lại nói tiếp, đây hoàn toàn là bởi vì bọn họ thật lòng tôn sùng con người Quý Thần Nham này đi.
Nhân cách và sự cuốn hút của anh chinh phục người khác, đối, chính là thứ này, cho nên điều này đã làm mọi người nhìn cô với một ánh mắt khác.
"Cô nhóc, cô có hứng thú với việc trồng rau à?" Lão Tô còn chưa nói xong đã thấy Khương Tuệ Ninh ngồi xổm bên cạnh đám rau rau ta trồng rồi nhìn trái nhìn phải, anh ta tưởng là cô cũng cảm thấy có hứng thú với việc trồng rau.
Khương Tuệ Ninh cũng không phải là cảm thấy hứng thú, chỉ là cô cảm thấy ông anh lão Tô này trồng rau dưa có chút vấn đề, nhưng mà cô cũng không trực tiếp chỉ ra, mà là giả vờ lơ đãng hỏi: "Anh lão Tô, hạt giống này là cà chua sao?" Cô khua hạt giống gieo trên mặt đất một chút, hạt giống này không biết đã gieo xuống đất mấy ngày rồi, nhưng là nó vẫn còn chưa nảy mầm.
"Đúng vậy, cô cũng nhận ra à, không tệ đâu cô nhóc." Lão Tô đi tới ngồi xổm xuống rồi thở dài nói: "Tôi cũng đã khống chế tốt nhiệt độ, nhưng mà tiết trời càng ngày càng lạnh, vẫn làm ảnh hưởng đến sự nảy mầm, đã gieo xuống ba ngày rồi mà vẫn chưa nảy mầm."
Khương Tuệ Ninh cảm nhận nhiệt độ trong nhà ấm một chút, ở cửa không ngừng có gió lạnh, mặc dù nhiệt độ hiển thị trên nhiệt kế ở nơi này thật sự là nhiệt độ cho cây giống nảy mầm, nhưng nhiệt độ vẫn luôn không đều, có thể nhanh chóng nảy mầm mới là lạ.
"Anh lão Tô, quê quán của tôi là ở phương nam, ở chỗ chúng tôi có một phương pháp thúc giục hạt giống nhanh chóng nảy mầm, không biết là có thích hợp với nơi này của các anh hay không." Cô là một cô gái trẻ tuổi, cũng không thể nghi ngờ người khác, chỉ có thể nói một câu là phương pháp quê nhà, cũng không biết người ta có tiếp thu hay không.
"Phương pháp gì?" Lão Tô lại tỏ ra rất có hứng thú.
"Chính là dùng nhiệt độ cực nóng thúc mầm trước rồi mới trông, hơn nữa bức mành bông ở cửa kia tốt nhất phải đậy kín về sau cửa mở ra ở bên kia, không có gió lạnh trực tiếp thổi lại đây, như vậy càng thích hợp cho rau dưa nơi này phát triển hơn."
Những tri thức của Khương Tuệ Ninh đều xuất phát từ người mẹ của cô. Trước kia sau khi mẹ cô nghỉ việc, bà ấy đã chuyển sang trồng rau trong nhà kính, chính là dựa vào thứ này nuôi cô và em trai khôn lớn.