Chương 167: Chia Sẻ Kinh Nghiệm
Chương 167: Chia Sẻ Kinh NghiệmChương 167: Chia Sẻ Kinh Nghiệm
Thật ra lão Tô cũng trồng trọt được mấy mươi năm rồi, nhưng mà đều là trồng trong thôn. Nhưng 5 năm trước, con trai của anh ta đi làm nhiệm vụ gặp nạn, di nguyện của con trai là được chôn cất ở đỉnh núi cậu ta phục dịch, vẫn muốn bảo vệ mảnh đất cậu ta vẫn luôn bảo vệ.
Lão Tô chỉ có một đứa con trai, bạn già cũng mất sớm, Quý Thần Nham lập tức phê duyệt thủ tục cho anh ta, cho anh ta tới nơi dừng chân, một là giữ bia mộ của con trai, sau đó đến ở nơi dừng chân cũng nhiều một phần chăm sóc.
Nhưng là anh ta cũng không phải người ăn không ngồi rồi, lại đây là lập tức trồng rau cung cấp cho nhà ăn của nơi dừng chân. Hai năm trước, anh ta nghe phương nam đã có người trồng rau trong nhà ấm, nên anh ta cũng xin làm một cái.
Mặc dù rau dưa vẫn không cung ứng đủ cho nơi dừng chân, nhưng anh ta cũng đang cố gắng.
Anh ta là người không biết một chữ, đến được bước này cũng đều là bản thân anh ta tự tìm tòi học hỏi.
Khương Tuệ Ninh nghe anh ta nói vậy thì thật sự rất bội phục anh ta. Chẳng trách người đời sau đều nói dân tộc các cô đối yêu quý ruộng đất là khắc vào trong gien.
Đi đến nơi nào là trồng trọt ở nơi đó. "Cô nhóc, cô mau nói phương pháp của quê nhà cô cho tôi biết đi."
Lão Tô nghe được hai câu thì lập tức có hứng thú, mặc dù anh ta chưa có thử qua, nhưng lại cảm thấy cô gái ở trước mắt nói rất có đạo lý, làm cho người ta rất là tin tưởng.
Khương Tuệ Ninh thấy lão Tô cũng không để ý có người ta khua tay múa chân chỉ đạo anh ta, nên cũng không che giấu nữa: "Anh lão Tô, anh nhìn hạt giống cà chua này đi, chúng ta có thể rửa qua nước nóng 50 độ, sau đó lại ngâm 5,6 tiếng đồng hồ, dùng vải ướt bao lại, đặt ở nơi có nhiệt độ 20,30 để thúc mầm, bình thường chỉ cần ba ngày là có nảy mầm, chờ hạt giống nảy mầm là có thể gieo giống."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
"Cây cà chua này có bộ rễ chắc khỏe, thích đất mềm xốp và dày, chúng ta nên trồng trên mặt đất, còn cây rau mầm, hoặc các loại rau thân leo có bộ rễ nông thì không cần chiếm nhiều ruộng đất. Anh xem phần không trung của căn nhà này không phải trống rỗng sao, trên núi có nhiều cây như vậy, lấy một ít làm thành cái giá, sử dụng các chậu đã vứt bỏ hoặc là vật dụng khác, tất cả đều trải lên một lớp đất mỏng, hạt giống gieo dày một chút, nó vẫn sẽ phát triển rất tốt.
Còn có bón phân nữa, cái này vô cùng quan trong. Trong thời tiết hiện tại thì không cần dùng phân khô, chúng ta nên hòa tan trong nước làm hệ thống tưới nước, như vậy sẽ không làm mầm cây bị nóng cháy."
Ở thời đại này đã có phân hóa học, vẫn là mua sắm bằng phiếu, cô tin nơi dừng chân sẽ không thiếu những cái này.
Lão Tô nghe xong liên tục võ tay, không ngờ một cái có gái nhỏ lại có những lý giải về trồng trọt như vậy.
Khương Tuệ Ninh thấy lão Tô cảm thấy hứng thú như vậy, lập tức nói: "Hay là như vậy đi, tôi có thể làm mẫu một lần trước." Khi còn nhỏ cô từng giúp mẹ thúc hạt giống nảy mầm rất nhiều lần, những việc này thật sự rất nhẹ nhàng.
Lão Tô lập tức đồng ý, lấy hạt giống còn dư lại ra, dựa theo phương pháp của Khương Tuệ Ninh, bắt đầu bận việc.
Trùng hợp lúc này binh lính ngoài sân huấn luyện cũng kết thúc, lão Tô lập tức đi mời bọn họ đến hỗ trợ, cây gỗ xếp chồng sẵn ở phía sau, có thể lầm tức làm giàn gỗ.
Khương Tuệ Ninh cởi áo khoác đặt ở một bên, bắt đầu gây giống, trong lúc các chiến sĩ làm giàn gô, ông anh lão Tô bắt đầu học hỏi Khương Tuệ Ninh cách bón phân như thế nào là có hiệu quả tốt nhất.
Tất cả ký ức của cô đều là học từ mẹ, mỗi một bước đều làm rất chính xác. Thật ra phân bón ở thời đại này còn tốt hơn đời sau một chút, rất dễ làm mầm móng bị nóng cháy, cô đã giảm bớt một chút cho phù hợp.
Hòa với nước rồi tưới theo cách nguyên thủy, phân bón sẽ ngấm xuống lớp đất, chờ bộ rễ cây hấp thu.