[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 171 - Chuong 171: Em Thich Anh Khong?

Chuong 171: Em Thich Anh Khong? Chuong 171: Em Thich Anh Khong?Chuong 171: Em Thich Anh Khong?

Suy nghi xong ba ay lai liec mat nhin con trai nhà mình một cái, khi nào nó mới có thể làm bà ấy yên tâm đây.

Quý Thần Nham lại rất bình tĩnh, chỉ là khi nhìn thấy người khác khen Khương Tuệ Ninh, ánh mắt của anh cũng mềm mại hơn rất nhiều.

Anh cũng không ngờ cô vợ nhỏ của mình lại biết được nhiều như vậy, nhưng mà cô vẫn luôn rất thông minh, nên anh cũng cảm thấy không có gì kỳ lạ.

Thời gian không còn sớm, anh phải dẫn người về nhà, lão Tô cũng không dám ở quá lâu, nhưng mà Khương Tuệ Ninh quyết định sáng mai lại đến đây dạy ông anh lão Tô trồng rau.

Lão Tô không dám đồng ý, vẫn là Khương Tuệ Ninh kéo cánh tay của Quý Thần Nham hỏi: "Sáng mai em lại đây được không?"

"Được, buổi sáng ngày mai anh không có việc gì, anh lại đây cùng em."

Có Quý Thần Nham gật đầu, lão Tô rất vui vẻ.

Nhanh nhẹ chạy tới thân thiện tiễn người ra đến cửa.

Diêu Triều Chi nhìn người rời đi, theo bản năng nhíu mày lại.

Lúc này mẹ Diêu mới nhớ đến chuyện ngày hôm nay: "Triều Chi, cô gái kia sức khỏe quá kém, hôm nay mẹ cũng không dám đưa cô ấy lên núi, hay là ngày mai con theo mẹ đi gặp thử đi, người ta là con gái, lại ở xa đến đây một chuyến..."

"Con đã nói là không thích loại nũng niu yếu ớt này, ba mẹ mau đưa người ta rời đi" Nói xong anh ta vung tay rời khỏi nhà ấm.

"Vậy con thích kiểu gì?" Mẹ Diêu thật sự đã rất nhọc lòng, hỏi thì anh ta không nói, còn mình tìm thì anh lại không thích.

Diêu Triều Chi đi ra ngoài vừa lúc nhìn thấy Quý Thần Nham dẫn theo Khương Tuệ Ninh đi ở phía trước, cô đi đường giống như một con thỏ, xiêu vẹo đi trên nền tuyết, Quý Thần Nham vươn tay ra kéo người ôm vào trong lòng ngực, như là nửa ôm cô đi vậy, Quý Thần Nham đối xử tốt với một người từ lúc nào vậy?

Mình thích kiểu gì? Có lẽ cũng là hoạt bát một chút, tốt nhất là cười rộ lên đẹp một chút.

Sau khi trở lại nơi nghỉ ngơi, bữa tối của hai người cũng được thư ký Trần đưa tới, vô cùng đơn giản, cũng thật sự có một đĩa măng tây xào.

Khương Tuệ Ninh kể chuyện nhà ăn đi hái măng tây lúc chiều cho anh nghe, Quý Thần Nham nhìn đồ ăn trong chén: "Anh sẽ bảo thư ký Trần nhắc nhở bọn họ, không cần đối xử đặc biệt với anh."

"Thật ra trong tình huống có đồ ăn thì đặc biệt thêm món ăn cũng được, nhưng mà hôm nay mấy cây rau này deu chưa lớn lên, rất đáng tiếc." Khương Tuệ Ninh đã ăn xong rồi, cô chống cằm nhìn anh và nói: "Nhưng mà bọn họ cũng là thật lòng sùng kính anh, cho nên mới làm như vậy."

"Quý Thần Nham, em phát hiện anh rất tốt đó, hình như bọn họ đều rất thích anh."

"Tuệ Tuệ thì sao?" Quý Thần Nham ăn cơm xong, thu dọn chén đũa của hai người chén đưa đến bồn rửa tay bên kia, mở nước ấm và tự động rửa chén.

"Em làm sao?" Khương Tuệ Ninh đi theo anh, không ngờ anh còn biết rửa chén.

“Thích anh không?”

Lúc anh hỏi chuyện, anh cố ý nghiêng đầu nhìn cô, giữa hai người chỉ còn lại tiếng nước ào ào.

Khương Tuệ Ninh chỉ cảm thấy đầu quả tim run lên, cô vội cúi thấp đầu, cố ý hỏi anh: "Anh còn biết rửa chén à?"

Quý Thần Nham thấy cô không nói lời nào, cũng không truy hỏi: "Anh còn biết rất nhiều thứ, Tuệ Tuệ, em có thể từ từ tìm hiểu."

Khương Tuệ Ninh hỏi bản thân, cô thích Quý Thần Nham sao? Chắc chắn là thích, nhưng cái thích này là bao nhiêu thì cô không biết.

Thật ra vừa rồi cô do dự một chút là đang suy nghĩ câu trả lời, nhưng mà nhìn anh cúi đầu rửa chén, cô cũng không nói gì, cảm thấy có chút ngại ngùng, hơn nữa hình như anh cũng chưa nói thích cô.

Sau khi rửa mặt xong và trở lại phòng, Khương Tuệ Ninh lập tức lăn đến trên giường. Đây là lần đầu tiên cô ngủ giường đất, cảm giác rất thoải mái, toàn bộ giường đều ấm áp dễ chịu.

Quý Thần Nham cầm thuốc đi vào nhìn người nằm trên giường, hai chân quơ tới quơ lui giữa không trung, bởi vì cô xuyên váy ngủ, bên trên đùi trống rỗng không có vật gì, thậm chí góc váy biên đã lăn đến bên đùi.
Bình Luận (0)
Comment