Chương 178: Trồng Rau
Chương 178: Trồng RauChương 178: Trồng Rau
Lão Tô đương nhiên biết Khương Tuệ Ninh là vợ của thủ trưởng, biết hôm nay thủ trưởng Quý đến đây, cả người anh ta liền có chút căng thẳng, xua tay nói, "Không phải tôi, là doanh trưởng Diêu làm giúp."
Tối hôm qua sau khi anh ta sắp xếp xong, thì doanh trưởng Diêu lại chạy đến đây, hỏi anh ta nhà kính có cần làm gì nữa không, lão Tô cho rằng anh ta định tính toán một chút xem hôm sau sẽ cho mình mượn bao nhiêu người, nên liền đem chuyện Khương Tuệ Ninh nói lại một lượt cho doanh trưởng Diêu nghe, không nghĩ đến nửa đêm doanh trưởng Diêu lại tự chính mình làm, sáng sớm anh ta đến đây thì thấy cái giá đã được làm sắp hoàn thành, hôm nay cũng có thể trực tiếp sử dụng.
Khương Tuệ Ninh nhìn thoáng qua người đang yên lặng làm việc, sao cô cảm thấy nhìn thấy Diêu Triều Chi này có vẻ cũng không đáng ghét như vậy, chỉ là có chút kiêu ngạo, dù sao bây giờ cô cũng được coi là trưởng bối của anh ta, nên cũng sẽ không so đo tính toán chuyện ngày hôm qua.
Quý Thần Nham sau khi giải quyết xong chuyện của Trần Huy thì cũng đến đây, nhìn thấy Diêu Triều Chi cũng ở đây, thì bước chân hơi dừng lại một chút, nhưng mà cũng không quá rõ ràng bởi lúc đó anh đi đường cũng không nhanh, chốc lát sau đã đến bên cạnh Khương Tuệ Ninh. Khương Tuệ Ninh mặc áo khoác tương đối dày và nặng, nên làm việc cũng không được thuận tiện cho lắm.
Dù sao nơi này ấm áp như vậy, bây giờ cửa lại được sửa, gió lạnh căn bản cũng không vào được, nên chuẩn bị đưa tay cởi áo khoác, kết quả lại bị Quý Thần Nham lấy tay đè lại,"Cởi ra sẽ lạnh."
"Không cởi bất tiện lắm, anh xem em muốn đào lớp băng này, nếu không cởi ra nó sẽ dính hết vào quần áo em, hơn nữa nơi này cũng không lạnh, em còn đang cảm thấy nóng."
Quý Thần Nham cũng không dao động, không cho cô cởi quần áo,"Muốn làm cái gì thì em cứ nói, để tôi làm."
"A, vậy em đến đây làm gì?"
Khương Tuệ Ninh dừng một chút, tuy rằng được anh hỗ trợ thì rất vui vẻ, nhưng là sẽ phải đứng ở một bên nhìn sao?
"Hôm nay em làm tổng chỉ huy, em bảo anh làm cái gì thì anh sẽ làm cái đó."
Không thể không nói con người Quý Thần Nham này không hổ là người làm lãnh đạo, anh ấy vô cùng giỏi việc thu phục lòng người, những lời này của anh đã nhanh chóng làm Khương Tuệ Ninh bị động tâm.
Anh là ai chứ? Là người đứng đầu chỉ huy Tam Bộ, mà hôm nay cô có thể chỉ huy anh, hơn nữa là ngay trên địa bàn của anh. Ngam đi nghĩ lại thì cảm thấy chuyện này thật vô cùng hạnh phúc.
Lão Tô vừa nghe thủ trưởng muốn đích thân làm việc, thì vô cùng sợ hãi,"Thủ trưởng, như vậy không được đâu, sao anh có thể làm việc này, để tôi đi tìm doanh trưởng Diêu mượn hai người đến đây."
Anh ta đương nhiên biết thủ trưởng chắc hẳn là đau lòng phu nhân, nhưng nếu để thủ trưởng đến chỗ cái lán nhỏ của anh ta để làm việc thì anh ta tuyệt đối không dám, dù sao việc mà thủ trưởng cũng phải là việc lớn.
"Không cần, tôi cũng là người, có cái gì mà không được."
Quý Thần Nham nói xong trực tiếp đem áo khoác cởi ra, sau đó đưa cho Khương Tuệ Ninh, để cô có thể ôm cho anh, sau đó anh còn chỉ chỉ vào chiếc ghế bên cạnh nói: "Chỉ huy Khương ngồi vào ghế kia để chỉ đạo công việc cho tôi đi."
Khương Tuệ Ninh còn cố ý hỏi,"Vậy nếu anh làm sai thì em có thể mắng anh không?"
Quý Thần Nham nhướng mày, không nói chuyện, nhưng biểu tình lại là ý muốn nói cô vui vẻ là được rồi.
Khương Tuệ Ninh rốt cuộc cũng vừa lòng, ôm quần áo của anh ngồi sang một bên, bắt đầu chỉ đạo, nhưng mà khi ngồi cô cảm thấy như là thiếu một chút khí thế, vì vậy cô đứng dậy đi đến bên cạnh Quý Thần Nham. "Như vậy không được, anh phải thêm một chút nước nữa, phải làm tan hết lớp băng kia xong mới bón phân vào."
"Anh cẩn thận một chút, bên cạnh anh còn có rau giống, đừng giẫm hỏng chúng."