[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 179 - Chương 179: Then Thùng

Chương 179: Then Thùng Chương 179: Then ThùngChương 179: Then Thùng

Khương Tuệ Ninh không nghĩ tới Quý Thần Nham mang quân đánh giặc đã là giỏi nhất rồi, giờ ngay cả trồng trọt cũng so với người bình thường giỏi hơn, dường như cô chưa phải nói gì, anh đã từ một suy ra ba, thậm chí còn không cần cô chỉ dạy thì anh đã làm được.

Tuy rằng trông trọt nhìn thì đơn giản, nhưng muốn để chúng phát triển tốt thì cũng không dễ dàng, phải biết rằng cô còn là người đời sau đã có kinh nghiệm tiên tiến về trồng trọt rồi.

Chuyện Quý Thần Nham ở nhà kính trồng rau rất nhanh đã truyền đến khắp nơi, binh của anh một người cũng chưa dám đến đây, không nhận được mệnh lệnh, nên đương nhiên bọn họ sẽ không được đến, nhưng cũng quản không được những người nhà trong khu đại viện.

Dù sao thủ trưởng lớn trồng rau là việc vô cùng hiếm lạ, cho nên trong chốc lát ở đây đã vây kín người.

Nhưng khi các cô ấy đến đây thì liền nhìn thấy Quý Thần Nham bị Khương Tuệ Ninh chỉ huy qua lại, còn thủ trưởng ngay cả một câu cũng đều không nói.

Thậm chí còn còn dành thời gian chăm sóc người đang chỉ huy bản thân mình.

Lập tức đã làm những người kia xáo trộn trong lòng, từ hâm mo cũng không biết được nói bao nhiêu lần.

"Lãnh đạo, em nhìn xem chỗ đất này có thể trồng không?" Quý Thần Nham vừa rồi vẫn luôn trêu chọc Khương Tuệ Ninh, nên trực tiếp gọi cô là lãnh đạo.

Bởi vì vẫn luôn ở trong nhà làm việc, cũng không chú ý đến những người đang đứng ở bên ngoài, nên khi một tiếng lãnh đạo này phát ra khỏi miệng, lập tức đã truyền đến những âm thanh khe khế cười.

Cũng không phải là điệu cười xem nhẹ, mà là bọn họ cảm thấy thủ trưởng phu nhân cùng với vợ anh ở cùng nhau ngọt ngào quá đi.

Chắc hẳn phải yêu thương cô vợ này lắm thì mới có thể công khai gọi vợ là lãnh đạo như vậy được.

Nói thật ra thì bản thân các cô ấy cũng đã có gia đình, cũng quen biết những người đã kết hôn xung quanh, đàn ông là trụ cột trong gia đình, dù nhiều hay ít thì cũng sẽ có bản tính của đàn ông, chỉ là có rõ ràng hay không thôi, cho dù tính cách ôn hòa đi chăng nữa thì cũng chưa bao giờ gọi vợ mình là lãnh đạo.

Dù sao thì ở nhà bọn họ, thì người đàn ông cũng giống người lãnh đạo hơn.

Cho nên khi nghe thấy Quý Thần Nham gọi Khương Tuệ Ninh như vậy, thì họ đều cảm thấy rất hiếm lạ nhưng cũng thật dễ nghe. Lúc mới bắt đâu Khương Tuệ Ninh còn cảm thấy chơi rất vui, nhưng nhìn những người đi xem nhiều như vậy, mà Quý Thần Nham còn gọi cô như vậy, cô cũng cảm thấy có chút ngại ngùng, đặc biệt là khi nghe thấy tiếng cười truyền đến, mặt cũng đều đỏ hết lên.

Cô chạy nhanh đến bên cạnh bên người Quý Thần Nham nói nhỏ,'Anh không được gọi em là lãnh đạo."

"Làm sao vậy? Không phải vừa rồi còn rất thích sao?"

"Bên ngoài đang có rất nhiều người, các cô ấy đang cười." Khương Tuệ Ninh tránh né ở phía sau Quý Thần Nham, dù sao bị nhiều người vây xung quanh nhìn như vậy, cô cũng có chút ngại ngùng, đặc biệt là khi họ cười cô lại càng ngại ngùng nhiều hơn, tuy rằng không biết là các cô ấy đang cười cái øì.

Quý Thần Nham lúc này mới chú ý ngoài cửa không biết từ lúc nào đã có rất nhiều người.

Có người lớn mật bắt đầu nói,"Thủ trưởng, vợ của anh thật là thẹn thùng."

Quý Thần Nham không nói gì, ánh mắt dừng lại ở trên mặt Khương Tuệ Ninh, gương mặt trắng như tuyết còn hiện lên vài đám hồng hồng nhìn vô cùng mê người, nhất là khi cô nhíu mày cúi xuống mang theo chút ngại ngùng.

Bình thường thì vô cùng dũng cảm, nhưng đến hiện giờ chỉ vì một câu nói mà da then thùng như vậy.

"Đúng vậy, là ngại ngùng, cho nên mong rằng các vị đồng chí không nên ở lại chỗ này, cô ấy nhát gan, nên các người đừng dọa cô ấy."

Đây là lần đầu tiên Quý Thần Nham nói chuyện trước mặt những người nhà theo quân, trước kia đều là sau khi làm xong việc thì liền rời đi, ngày thường ấn tượng của mọi người đối với anh đều là dựa vào người đàn ông nhà mình đi làm về nhà kể lại.
Bình Luận (0)
Comment