[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 180 - Chương 180: Sợ Vợ Cũng Tốt

Chương 180: Sợ Vợ Cũng Tốt Chương 180: Sợ Vợ Cũng TốtChương 180: Sợ Vợ Cũng Tốt

Thế nên đại đa số mọi người đều nghĩ anh là loại người lãnh đạm, là hình tượng người lãnh đạo không dễ ở chung, nhưng một câu này đã làm thay đổi suy nghĩ và ấn tượng trước đây của mọi người về anh, ai nói thủ trưởng của bọn họ không dễ chung đụng, rõ ràng là rất ôn hòa, vừa nhìn là biết gần gũi bình dị.

Bởi vì anh ôn hòa, nên mọi người đều vô cùng phối hợp, thủ trưởng đã lên tiếng nên liền lần lượt rời đi.

Nhưng mà sau khi rời khỏi nhà kính mọi người liền tụ tập thành tốp năm, tốp ba nói chuyện cùng nhau,"Thủ trưởng Quý đối xử với vợ mình thật là tốt."

"Ngày hôm qua, chúng tôi còn tưởng đó là con gái của thủ trưởng, không ngờ lại là vợ."

"Vợ mà coi như con gái mà chăm sóc, đó mới thật sự là chiêu chuộng."

"Ai da, đúng vậy, vừa rồi các người không thấy ánh mắt của thủ trưởng nhìn vợ của anh ấy sao, thật đúng là làm người ta nổi da gà."

"Các người nói xem thủ trưởng Quý còn yêu thương, nuông chiều vợ như vậy, người kia nhà chúng ta cũng không được một phần như vậy, đừng nói đến chuyện gọi chúng ta là lãnh đạo, về nhà giúp nấu cơm, rửa bát đã là tốt lắm rồi." "Chị Trương, chị cũng đừng nói nữa, trong nhà thủ trưởng, người rửa bát vẫn luôn là thủ trưởng, sáng hôm nay tôi nhìn thấy, thủ trưởng rửa bát ở bồn rửa, vừa nhìn đã biết động tác thành thạo như vậy chắc hẳn là làm quen rồi."

"Thật vậy sao? Nếu phu nhân của thủ trưởng dừng ở đây lâu một chút thì tốt rồi, chúng ta nhờ cô ấy chỉ giáo xem làm cách nào có thể dạy dỗ đàn ông trong nhà tốt như vậy."

Sau khi nói xong, mọi người cũng không nhịn được bật cười ha ha ha mấy tiếng, những tiếng cười đó đều là nhịn không được mà hâm mộ.

Khương Tuệ Ninh thấy người đã đi xa, thì kéo Quý Thần Nham lại gần rồi nhỏ giọng hỏi: "Anh không sợ sao?"

"Sợ cái gì?"

"Sau này ở đây chắc chắn sẽ truyền đi chuyện thủ trưởng lớn sợ vợ."

Quý Thần Nham yêu chiều nhìn thoáng qua Khương Tuệ Ninh,'Sợ vợ cũng tốt."

"Nhưng điều căn bản ở đây là anh không có sợ." Khương Tuệ Ninh nghĩ anh chắc chắn sẽ không sợ bản thân cô, chính là bản thân cô còn sợ anh hơn nhiều.

Quý Thần Nham lắc đầu, cũng không cùng cô tiếp tục thảo luận vấn đề này nữa.

Khương Tuệ Ninh thấy anh không nói lại lời nào, dẩu miệng chu môi lên một chút. Quý Thân Nham liên cúi đầu hôn cô mới cái, Khương Tuệ Ninh sợ tới mức dậm chân một cái.

Nơi này không phải chỉ có hai người bọn họ, sao cái người này lại dám làm như vậy? Đúng là văn nhã bại hoại!

Khương Tuệ Ninh lập tức quay đầu lại nhìn xung quanh, nhưng mà sau khi nhìn một vòng thì phát hiện ra ở nhà kính chỉ có cô và Quý Thần Nham.

Quý Thần Nham đổ đất vào chiếc bình đất đã được chuẩn bị trước đó, sau đó mới quay qua thì nhìn bộ dạng hoảng sợ của cô, liền giải thích,'Mấy người bọn lão Tô đã sớm đi ra ngoài để đào đất không dính băng rồi."

Khương Tuệ Ninh lập tức thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà cô phát hiện ra Quý Thần Nham người này thật không đứng đắn, cô cần phải đứng xa anh một chút.

Bên này Diêu Triều Chi cùng với lão Tô đến sau núi đào đất, từ sau khi ra ngoài lão Tô liền nói mãi,"Thủ trưởng của chúng ta đối xử với vợ mình thật tốt."

"Doanh trưởng Diêu, cậu nói một chút xem, thủ trưởng của chúng ta sao bây giờ lại có thể tốt như vậy"

"Doanh trưởng Diêu..."

Diêu Triều Chi nghe xong liền khó chịu, có gì tốt chứ, không phải chỉ là hỗ trợ trồng cây sao? Ai mà không làm được?

Bộ trưởng Diêu sau khi mất một đêm đi tìm con trai, thì đã cố gắng ngủ một giấc thật sâu, kết quả sau khi ngủ dậy thì phát hiện đã là hơn mười giờ trưa rồi.

Nghĩ đến hôm nay có cuộc hẹn với Quý Thần Nham để nói chuyện về anh cả nhà ông ta, cũng bời vì chuyện của Diêu Triều Chi mà chậm trễ, ông ta tức giận đến mức vừa mặc quần áo vừa mắng con trai vài câu.
Bình Luận (0)
Comment