Chương 185: Hình Phat
Chương 185: Hình PhatChương 185: Hình Phat
Diêu Triều Chi cũng không ngốc, hướng mà ba chỉ vô cùng rõ ràng, nhưng mà anh ta không nghĩ đến hình tượng của bản thân mình trong lòng ba lại bất kham như thế, nếu nói hôm qua dưới tình huống không biết Khương Tuệ Ninh là ai, thì anh ta chỉ cảm thấy cô khá xinh đẹp, nhưng chỉ thế mà thôi.
Từ khi biết cô là vợ của Quý Thần Nham, tuy rằng không coi cô như trưởng bối, nhưng cũng coi như người thường mà đối đãi.
Anh đến nhà kính làm mấy việc này vốn dĩ không phải vì cô, mà là do anh ta không muốn bị Quý Thần Nham xem thường, ngày hôm qua dưới tình hình không hiểu rõ anh ta đã xem thường Khương Tuệ Ninh, nhưng sau khi nghe lão Tô nói xong, thì biết cô có chút bản lĩnh.
Nhưng mà để anh ta xin lỗi, thì trước mặt Quý Thần Nham anh ta lại nói không nên lời, đành phải làm hết những chuyện mà cô yêu cầu, tỏ vẻ bản thân đã sai trong chuyện vừa rồi.
Cũng để cho Quý Thần Nham biết, bản thân vốn di không phải là người bốc đồng vô cớ, không phải mãng phu chỉ biết tức giận.
"Bộ trưởng Diêu, nếu tôi là loại người như thế trong lòng ông, thì chúng ta đoạn tuyệt quan hệ đi, miễn cho đứa con trai này ném hết mặt mũi của ông." Diêu Triều Chi vô cùng khinh thường, cả đời này anh ta phải phân cao thấp với Quý Thần Nham.
"Diêu Triều Chỉ.." Diêu Chử tức giận đến mức trong thời gian ngắn cả người như mất hết dưỡng khí, cả người lung lay một chút.
Khi duỗi tay đỡ lấy giá gỗ, thì được Diêu Triều Chi duỗi tay đỡ lấy.
Nhưng mà khi Diêu Chử tỉnh táo nhìn thấy người đỡ mình, thì nhắm mặt một cái, trực tiếp đẩy người ra.
Diêu Triều Chi cũng không tiến lên giúp đỡ, đứng ở một bên, lạnh mặt, trong ánh mắt vẫn có sự quan tâm dành cho ba, nhưng mà không ai nói chuyện.
Nhà ấm chỉ có bốn người, lão Tô lại đi ra ngoài đẩy tuyết.
Quý Thần Nham nghe thấy thanh âm của Diêu Chử truyền đến, lập tức lau tay, bước sang đó, đỡ người đang mở mồm to ra thở, phát hiện Diêu Chử bị chọc tức không nhẹ, khi nhìn về phía Diêu Triều Chi thì tức khắc mặt lạnh xuống vài phần.
"Sao lại thế này?"
Đợi hai giây nhưng Diêu Triều Chi vẫn không mở miệng như cũ, ngữ điệu tức khắc được nâng cao,"Nói chuyện."
Ngay cả Khương Tuệ Ninh đứng phía sau cũng cảm thấy kinh ngạc, hình như đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy Quý Thần Nham tức giận. "Như anh thấy đó, bị tôi chọc tức."
Ở chỗ này Quý Thần Nham và Diêu Triều Chi chỉ là quan hệ cấp trên cấp dưới, Diêu Triều Chi lại theo bản năng coi nó như mối quan hệ bên ngoài, cũng không có thái độ đoan chính.
Việc này làm cho Quý Thần Nham trở nên nghiêm túc hơn, Diêu Chử nhanh chóng đi ra hòa giải "Thần Nham, được rồi, là do anh chọc nó nóng nảy."
Diêu Triều Chi vẫn không thèm để ý đến sự cầu tình của ba, nhưng Quý Thần Nham lại nhanh chóng bĩnh tĩnh trở lại,"Đi ra đây với tôi."
Diêu Chử tìm cái ghế ngồi xuống, Khương Tuệ Ninh nhìn Quý Thần Nham dẫn Diêu Triều Chi đi ra ngoài, cô cũng nhanh chóng tìm một cái ly rỗng đổ nước ấm vào cho Diêu Chử.
Diêu Chử nhận lấy ly nước rồi nhìn cô một cái, cười cười,"Cảm ơn cháu đồng chí Tiểu Khương, để cháu chê cười rồi đúng không."
"Bộ trưởng Diêu, ngài khoan nói chuyện đã, cứ từ từ uống nước đi."
Chế giễu thì thật ra cũng không đến mức đó, nhà ai mà không có một đứa con phản nghịch chứ.
Khi Quý Thần Nham về thì không thấy Diêu Triều Chỉ đi theo, dường như cảm xúc của anh đã ổn định hơn, khôi phục lại bộ dạng bình bình đạm đạm, tiến vào nhìn thấy Diêu Chử đã đỡ hơn, nhàn nhạt nói: "Điều kiện chỗ này không tốt, tim của anh không tốt nên vẫn mau chóng quay về Kinh Thị đi." "Triều Chi đâu?" Diêu Chử nói. "Nó đang nhận hình phạt của nó."