Chương 187: Có Thấy Chán Không
Chương 187: Có Thấy Chán KhôngChương 187: Có Thấy Chán Không
"Bên phía của Thái Văn Thân vẫn còn điều tra chứ? Còn cả Phùng Giai.." Quý Thần Nham vẫn luôn không tin anh trai mình lại là một người dễ dàng lùi bước như vậy.
Mặc dù tính cách của anh ấy rất ôn hòa, cũng chưa bao giờ thích gây thù chuốc oán với người khác, nhưng những chuyện liên quan đến con của anh ấy, anh ấy cũng không nên trở nên yếu đuối như vậy chứ.
"Thần Nham, Thái Văn Thân mặc dù đã từng thích Phùng Giai, nhưng cậu ta cũng sẽ không làm ra loại chuyện như vậy, cậu ta đã hoàn toàn không để ý đến Phùng Giai kể từ sau khi anh cả của em và Phùng Giai ở bên nhau rồi, lúc đó cảnh mà em thấy hai người họ ở bên nhau cũng là do Phùng Giai bị em ép đến gấp gáp, cho nên muốn đến nhờ cậu ta giúp đỡ, nếu không cô ta sợ em sẽ ra tay với cô ta, nhưng lại không ngờ được em vì Tử Thư mà nhẫn nhịn được, thậm chí sẵn sàng thừa nhận đứa trẻ đó là của em."
Lúc đó Quý Thần Nham cũng không muốn chấp nhận điều kiện của cô ta, nhưng bởi vì Phùng Giai đe doạ rằng nếu cô ta không được chấp nhận là con dâu của nhà họ Quý thì cô ta sẽ bỏ đứa bé này, lúc đó anh ở trong doanh trại Hàng không, cũng không để ý đến chuyện ở Bắc Kinh, lúc đó anh chỉ muốn đi tìm anh trai của mình. Nhưng những gì anh tìm được lại là một lá thư do anh trai đặc biệt gửi cho mình, anh ấy nhờ anh chăm sóc tốt cho đứa con của anh ấy.
Trong tình huống như vậy, anh chỉ có thể làm theo.
Cũng may năm đó tin tức nhà họ Quý và nhà họ Phùng kết thông gia cũng không nói cho người khác biết, mới có thể để anh đường đường chính chính giữ lại đứa con của anh cả mình.
Nhưng mà mục đích của anh chỉ là muốn giữ lại đứa con của anh cả thôi, những người khác chẳng có liên quan gì đến anh cả, thậm chí anh còn hoài nghi sở dĩ anh cả bỏ đi là do Phùng Giai đã không chung thủy, anh cả anh là người rất coi trọng tình cảm, cho nên vì chuyện này mới nhất thời nghĩ không thông rời đi một thời gian.
Khương Tuệ Ninh ngồi một bên bị sự thật làm cho choáng váng, cô đã nói mà, giữa Thái Văn Thân và người đàn bà Phùng Giai kia có mối quan hệ khác, nhưng cô không ngờ tất cả những chuyện này chẳng liên quan gì đến Quý Thần Nham cả, ngược lại lại liên quan đến anh trai của anh ấy.
Nếu không phải chuyện của Quý Thần Nham, cô cũng không quan tâm lắm, dù sao cô chỉ cần biết Quý Thần Nham vì muốn giữ lại đứa con của anh trai, không thể không gánh trên vai danh tiếng đã có gia đình, lại còn phải tiếp tục tìm kiếm người anh vẫn đang mất tích của mình.
Nghe ý trong lời của bộ trưởng Diêu đã nói thì anh trai của Quý Thân Nham đã tự mình bo đi, nhưng Quý Thần Nham lại vẫn luôn nghi ngờ rằng có ai đã hãm hại anh trai mình, chỉ là anh ấy không có bằng chứng gì, cho nên khi phá vỡ tư tình giữa Thái Văn Thân và Phùng Giai, anh đã trút giận lên hai người đó.
Mặc dù cô không thích hợp để phán xét vấn đề này, nhưng theo như những gì mà hai người họ vừa nói, chuyện kết hôn của anh cả Quý và Phùng Giai là do gia đình hai bên sắp xếp, hơn nữa cô ta cũng đang mang thai con của nhà họ Quý, lại vẫn luôn dây dưa với Thái Văn Thân, sau khi Quý Thần Nham cho cô ta thân phận rồi, còn vọng tưởng dùng danh tiếng con dâu nhà họ Quý, có vẻ như điều mà cô ta để ý nhất chính là địa vị của con dâu nhà họ Quý.
Chẳng trách Quý Thần Nham không buông tha cho cô ta, dù sao ai cũng không nói rõ được Phùng Giai có liên quan gì đến chuyện mất tích của anh trai anh không.
Sau khi Diêu Chử đi được một lúc lâu rồi, Quý Thần Nham cũng không động đậy một chút nào, vẫn là do Khương Tuệ Ninh nhắc nhở anh, anh mới giật mình tỉnh táo lại.
"Để em đợi lâu rồi, có thấy chán không?"
Khi đối mặt với Khương Tuệ Ninh, sát khí trên người của Quý Thần Nham đã hoàn toàn rút đi.
"Không có, em chỉ đang muốn hỏi anh có muốn uống nước không thôi?"