Chuong 225: Suy NghiKy La
Chuong 225: Suy NghiKy LaChuong 225: Suy NghiKy La
Sân bay Nam Thành cũng xem như lớn, Quý Thần Nham và Vạn Minh Sâm vừa vào phòng là cả một lúc lâu, trong khoảng thời gian đó Khương Tuệ Ninh đã đi dạo hết sân bay một vòng, buổi chiều bọn họ mới lên máy bay.
Chỉ là sau khi lên máy bay Quý Thần Nham không ngồi cùng Vạn Minh Sâm, bên cạnh Vạn Minh Sâm có vài người mặc quân trang đi theo.
Hơn nữa tới Đông Thành rồi, Vạn Minh Sâm cũng không xuống máy bay.
Mãi đến khi thu ký Trương tới đón bọn họ, lên xe rồi Quý Thần Nham mới nói: "Ông ấy chỉ tới đây một chuyến thôi rồi phải về thủ đô ngay lập tức."
"Ông ấy cố tình dùng máy bay riêng để đưa chúng ta à?”
Ôi mẹ ơi, Quý Thần Nham có thể diện đến mức đó ư?
Mấy lời nói hôm nay của cô đúng là chọc cười Quý Thần Nham, đúng là ngây thơ mà, suy nghĩ quá đơn giản.
Anh vươn tay nhéo mặt cô nói: "Vậy em cứ xem như ông ấy cố tình tiễn chúng ta về đi."
Khương Tuệ Ninh nghĩ chồng mình lợi hại như thế, cô cũng phải vùng lên mới được.
Giữa trưa lúc chờ Quý Thần Nham thì thư ký Trần nói cho cô, rằng lứa rau đầu tiên bên nơi trú quân đã được thu hoạch, trong khoảng hai mươi ngày tới sẽ chín, hơn nữa còn còn phát triển vô cùng tốt, lứa rau tươi đầu tiên có thể làm thành một bữa cơm tại nơi trú quân.
Người ở nơi trú quân đều vui mừng, đã chính thức chuẩn bị xin phép được xây thêm ba nhà ấm.
Lúc quay về Vạn Minh Sâm cũng nhắc tới chuyện này, nói chuyện cô làm rất tốt, vật tư hằng ngày ở nơi trú quân bên kia vẫn luôn là một vấn đề, không ngờ cô tới một chuyến đã giải quyết được chuyện này.
"Quý Thần Nham, anh nói xem về nhà em cũng làm một nhà ấm trồng rau dưa có được không?"
Nói đến chuyện này, Quý Thần Nham lại nghĩ tới chuyện lãnh đạo cũ đã nói, bây giờ khắp nơi đang tiến hành ván cờ cuối cùng, nhưng cũng không ảnh hưởng đến chuyện thúc đẩy kinh tế ở địa phương.
Mà đúng là kiến nghị này của Khương Tuệ Ninh có thể thay đổi rất nhiều hiện trạng ở địa phương.
“Thích thì làm đi."
"Nhưng em nghe thư ký Trần nói bây giờ em muốn làm gì thì cũng phải xin phép trước, cấp trên không duyệt cho em thì em không được làm, mà có khi còn cần một chút tiền nữa."
Quý Thần Nham gật đầu,"Chuyện xin phép tôi sẽ bảo thư ký Trần trực tiếp tới ba Bộ, còn tiền thì em có thể lấy trong nhà." "Nhưng mà em thấy hơi lo." Đó toàn là tiên trợ cấp của Quý Thần Nham, lỡ như lỗ sạch vốn thì...
"Đừng sợ, mọi chuyện có tôi rồi, muốn làm gì thì cứ yên tâm mà làm, không cần phải lo chuyện tiền bạc”
"Vâng." Có người ủng hộ thì sẽ có dũng khí vô hạn.
Khương Tuệ Ninh muốn kiếm tiền là một chuyện, nhưng lý do là đã ở trong Hội phụ nữ, cô cũng không muốn quên đi ước nguyện ban đầu, muốn đẩy mạnh tất cả ý tưởng thì cần có tiền, nếu không chỉ là nói suông.
Trương Hạ thấy hai người nói dứt lời, cuối cùng cũng có cơ hội mở miệng,"Lãnh đạo à, mẹ ngài tới đây”
Mẹ chồng tới?
Dùng mắt thường cũng có thể thấy được Khương Tuệ Ninh căng thẳng, từ xưa đến nay quan hệ giữa mẹ chồng nàng dâu luôn là vấn đề khó giải quyết.
Cô tới lâu vậy rồi, nhưng vì Đồng Thành hoàn toàn không có dấu vết gì của mẹ chồng nên cô cũng quên mất tiêu còn có chuyện mẹ chồng nữa.
Đột nhiên bị nhắc tới, cô không biết phải làm gì bây giờ.
Quý Thần Nham ôm người vào lòng, vuốt ve nói: "Không cần căng thẳng, mẹ tôi rất thân thiện." Sau đó lại hỏi Trương Hạ: "Bà ấy tới khi nào?" "Mới đến sáng nay a vì lãnh đạo ngài đã rời khỏi nơi trú quên nên tạm thời không kịp liên lạc với ngài."
"ừỪ"
Quý Thần Nham biểu hiện vô cùng bình thản, nhưng Khương Tuệ Ninh vẫn thấy rất hồi hộp, cô cũng có hiểu biết sơ sơ về gia đình của Quý Thần Nham, là kiểu tiểu thuyết mà đời sau chưa chắc đã viết ra, cô không khỏi nghĩ tới mấy cuốn truyện tổng giám đốc bá đạo từng đọc khi trước, túm lấy tay áo Quý Thần Nham hỏi: "Anh nói xem có khi nào vừa mở cửa là mẹ chồng đã ném một đống tiên cho em, bảo em rời khỏi anh không?"
Khương Tuệ Ninh vừa dứt lời, hai vị thư ký ngồi trước trực tiếp hóa đá.