[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 235 - Chương 235: Đồ Xấu Xa

Chương 235: Đồ Xấu Xa Chương 235: Đồ Xấu XaChương 235: Đồ Xấu Xa

Anh ôm người vào lòng mình, giọng nói khàn đặc là do anh đang kiềm chế.

Khương Tuệ Ninh sờ tay lên vùng cằm đang lúng búng một ít râu rồi cạ vào môi cô khiến cô cảm thấy hơi đau.

"Ông xã, anh nên cạo râu rồi."

Quý Thần Nham đưa tay xoa qua bờ môi của cô, còn thay cô vuốt ve: "Tôi cũng chuẩn bị đi cạo đây, nhưng vì đêm nay Tuệ Tuệ lại quá động lộng người thế này khiến tôi nhịn không được. Làm đau em rồi."

Tuy mỗi lần hai người thân mật, Khương Tuệ Ninh rất thích nhưng đây là lần đầu tiên cô chủ động trăm phần trăm.

Quý Thần Nham cảm giác mình có tất cả thói hư tật xấu của tất cả đàn ông trên đời này, với sự chủ động của vợ mình, anh không hề có bất kỳ sự chống cự nào.

"Không đau, chỉ ngứa thôi!" Khương Tuệ Ninh phàn nàn nhưng cũng có chút uất ức.

Rõ ràng bình thường khi tất cả với nhau, Quý Thần Nham nhìn thấy cô lại nghĩ đến những chuyện khác, chỉ cảm thấy cơ thể như căng cứng, khí huyết sôi trào, hô hấp cũng không tự chủ được mà nặng nề hơn, giống như đã khàn đặc: "Tuệ Tuệ, tôi nghỉ ngờ em đang cố ý quyến rũ tôi." Khương Tuệ Ninh học theo dáng vẻ híp mắt của anh: "Tự tin lên! Đừng nghi ngờ! Cho nên ông xã này, anh chấp nhận bị quyến rũ sao?

Quý Thần Nham hít vào một tiếng, ôm người thẳng đến giường: "Tôi đi tắm trước."

Khương Tuệ Ninh thấy người bước về phía phòng tắm thì vội vàng lấy quần lót đã mua cho anh ra, chạy đến gõ cửa phòng tắm: "Ông xã, em cho anh cái này."

Tiếng nước bên trong lập tức dừng lại, cửa được hé mở một chút, Khương Tuệ Ninh lập tức đưa đồ qua.

Cửa phòng tắm lại nóng lại, sau đó mới nghe tiếng nước chảy trở lại. Khương Tuệ Ninh cố ý đè ép cổ họng, nói: "Ông xã, anh phải mặc cho em nhìn đấy nhé!"

Trả lời cô chính là tiếng nước rào rào, Khương Tuệ Ninh có cảm giác vui sướng vì thắng lợi, sau đó cô nhanh chóng chạy trở về giường của mình.

Cô cho rằng ít nhất cũng hai mươi phút sau Quý Thần Nham mới trở ra, kết quả còn chưa được mười phút anh đã đi ra rồi.

Càng đáng nói hơn chính là anh không mặc gì cả, chỉ mặc mỗi chiếc quần lót cô mua cho anh.

Khương Tuệ Ninh nhìn thấy người đi đến, vai rộng, eo hẹp, cơ bụng rõ ràng, trên người là những giọt nước còn đọng lại vì chưa được lau khô, mờ mông săn chắc vểnh cao, bắp đùi rắn chắc rất có lực.

Anh đi từng bước về phía cô, mỗi một bước chân giống như muốn giẫm vào lòng cô.

Khương Tuệ Ninh nhanh tay che mắt mình lại, cô nhìn người đàn ông xuyên qua khe hở giữa các ngón tay, cô còn không ngừng chỉ trích anh: "Quý Thần Nham, anh không tuân theo võ đức, anh giở trò lừa bịp..."

Quý Thần Nham đi đến, lấy bàn tay đang che trên mắt cô xuống, cúi đầu hôn cô, anh không hôn sâu, chỉ hôn nhẹ rồi lùi lại nhìn cô: "Tuệ Tuệ, em đúng là không chịu nói lý."

"Tuệ Tuệ, đến cùng là ai đang giở trò lừa bịp?"

"Kẻ ác lại đi tố cáo trước sao? Xấu xa này."

Cứ như thế lập đi lập lại mấy lần, cho đến khi Khương Tuệ Ninh bị anh đẩy ngã, từ từ dựa lưng vào gối ở đầu giường.

Mà khi cô đã hoàn toàn bị đồn đến cùng thì anh cũng từng bước ép sát lại.

Anh từ trên cao nhìn xuống người đang nằm bên khủy tay mình, nói từng chữ một: "Tuệ Tuệ còn chưa nói cho tôi biết, có phải em nhớ tôi không?"

Khương Tuệ Ninh nhìn thấy dáng vẻ anh cười xấu xa, cô biết điều anh muốn hỏi chắc chắn không giống những gì mình hiểu. Cô không thèm để ý đến anh. Người đàn ông này hôm nay có vẻ kiên nhân, anh không vội muốn nghe câu trả lời của cô.

Trước đây anh luôn sôi nổi, vội vàng, không kịp chờ đợi, nhưng hôm nay anh mãi cũng chưa chịu thực hiện bước cuối cùng, anh vẫn chậm rãi, quấn quýt, si mê cọ lấy cô bởi vì anh vẫn chưa nghe được câu trả lời mình muốn nghe.

"Tuệ Tuệ, nói tôi nghe, em nhớ tôi sao?"

Dưới sự dẫn dụ của anh, Khương Tuệ Ninh từng bước sa đọa vào, ánh mắt cô trở nên mê ly, chủ động bám vào anh, tiến lại gần cắn vào cổ anh.

Quý Thần Nham vẫn không động đậy, anh lẳng lặng chờ cô phát tiết, vẫn hỏi cô như thế.
Bình Luận (0)
Comment