Chương 236: Cứ Làm Can Đi
Chương 236: Cứ Làm Can ĐiChương 236: Cứ Làm Can Đi
Khương Tuệ Ninh bị tra tấn sắp khóc lên, sau cùng cô đành phải run rẩy xin anh.
Nhưng anh được một tấc lại muốn tiến lên một thước, càng muốn dụ dỗ cô nói nhiều hơn.
Dưới sự dẫn dắt của anh, Khương Tuệ Ninh đã nói không biết bao nhiêu câu nói khiến người ta tim đập mặt đỏ rồi.
Sang sáng ngày hôm sau, Quý Thần Nham cố ý muốn đợi cho đến lúc Khương Tuệ Ninh tỉnh ngủ.
Thật ra hôm nay Khương Tuệ Ninh thức dậy rất sớm vì hôm nay cô phải đến hội phụ nữ làm việc.
Nhưng giờ làm việc của cô vẫn muộn hơn Quý Thần Nham rất nhiều nên khi vừa mở mắt ra nhìn thấy gương mặt quen thuộc kia thì bị giật nảy mình.
"Sao anh còn ở nhà?"
Quý Thần Nham nhìn dáng vẻ ngây ngô ngồi đó của cô, dây áo trên bờ vai mịn màng bị trượt xuống làm lộ cảnh đẹp, vết đỏ trên da thịt trắng nõn đã tiên tan đi rất nhiều rồi.
Đây chính là chứng cứ cho hành động yêu đường tối qua.
Anh không dám nhìn nhiều, đưa tay kéo dây áo cô lên: "Chờ em cùng thức dậy, tiện đường muốn đưa em đi làm." "Hu hu... em không muốn đi làm nữa." Thói quen của những người từng làm việc như trâu bò chính là như thế. Vừa nghĩ đến phải đi làm là chỉ muốn nằm xuống giường.
Quý Thần Nham nhìn dáng vẻ kia của cô, anh chỉ nhẹ nhàng nói: "Vậy tôi bảo thư ký Trần đến đó xin phép cho em nghỉ nhé!"
Khương Tuệ Ninh lập tức mở to mắt: "Không được! Quý Thần Nham, anh không được nuông chiều em! Như vậy em lại càng ngày càng càn rỡ nhiều hơn."
Anh lại gần ôm cô lên: "Vậy thì cứ làm càn đi!"
"Vậy cái nhà này đều phải dựa vào một mình anh nuôi, sau này có con thì phải làm sao?"
Hôm qua Khương Tuệ Ninh đã tính toán rất nhiều các khoản chỉ tiêu, cô chỉ sợ khiến Quý Thần Nham nhanh chóng phá sản mất.
"Tuệ Tuệ, em nên tin tưởng người đàn ông của mình! Mấy chuyện nuôi gia đình thế này, cứ để một mình tôi lo là được, chúng ta có bao nhiêu đứa bé cũng không thành vấn đề. Em không muốn đi làm thì không cần äi."
Quý Thần Nham càng hào phóng, Khương Tuệ Ninh càng cố gắng kìm nén.
Cô lập tức đứng lên, xoay người nhanh chóng đi thay quần áo.
Trong lúc đó Quý Thần Nham lại bắt đầu xếp lại chăn, xếp luôn cả quần áo vừa bị cô thay ra. Chờ cô sửa soạn xong cho mình mới đi theo anh xuống lầu.
Trên bàn cơm, Nghiêm Bội Lan và Quý Tử Thư đã ngồi ở đó từ trước. Hôm nay Quý Tử Thư đã mặc chiếc áo khoác da mới mua hôm qua khiến Quý Thần Nham phải nhìn cậu nhiều hơn.
Nghiêm Bội Lan nói: "Đây là Ninh Ninh đã mua cho Tử Thư, con thấy có đẹp không?"
Quý Thần Nham nhìn thoáng qua Khương Tuệ Ninh, Khương Tuệ Ninh cũng đang nhìn anh chờ đợi anh trả lời.
"Đẹp."
Quý Tử Thư nghe thấy cha mình trả lời như vậy, cậu cúi đầu, bưng chén cơm lên ăn nhưng khóa miệng đã lộ ra ý cười.
Người một nhà ăn bữa sáng cùng nhau cũng xem như náo nhiệt. Ăn cơm xong, Nghiêm Bội Lan biết Khương Tuệ Ninh phải đi làm, bà ấy ngược lại cũng không có ý kiến gì, chỉ dặn dò cô phải tự chăm sóc cho mình, không nên để bản thân quá mệt nhọc.
"Đồng chí Tiểu Khương, hay là để tôi đưa cơm trưa cho cô nhé!" Dì Lưu đã từng nghe nói thức ăn ở chỗ hội phụ nữ bên kia không được tốt lắm, lần trước cô vừa mới đi một tuần nên bây giờ cảm giác vẫn còn gầy lắm.
Khương Tuệ Ninh nói: "Không cần đâu ạ, làm vậy quá phiền phức." Tuy cô rất yêu thích các món ăn dì Lưu làm nhưng làm vậy đúng rất phiền toái.
Dì Lưu vội nói: "Không phiền, không phiền đâu."
Nghiêm Bội Lan cũng nói thêm vào: "Vừa khéo mẹ cũng muốn đi dạo chơi. Đến Đông Thành đã nhiều lần nhưng chưa lần nào đi dạo nơi này cho nghiêm chỉnh."
Thời gian không còn sớm nữa nên Quý Thần Nham nói thẳng: "Giữa trưa con sẽ bảo thư ký Trương đến đón mọi người." Nói xong đã ôm Khương Tuệ Ninh ra cửa.
Nơi làm việc của Khương Tuệ Ninh và trường học của Quý Tử Thư cách nhau không xa lắm nên hôm nay Quý Tử Thư cũng ngồi lên xe này.
Sau khi lên xe, Khương Tuệ Ninh có một cảm giác mẹ già đưa con trai đi học, nhìn Quý Tử Thư sắp phải bước vào trường học còn nhịn không được căn dặn cậu vài câu: "Tử Thư, vào trường học hành cho giỏi nhé! Phải đoàn kết với các bạn học, biết không?"
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ