[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 267 - Chương 267: Mỏ Ngọc Thạch

Chương 267: Mỏ Ngọc Thạch Chương 267: Mỏ Ngọc ThạchChương 267: Mỏ Ngọc Thạch

Nếu là bình thường thì chắc chắn Khương Tuệ Ninh sẽ không cảm thấy ủy khuất như vậy, nhưng sau khi mang thai dường như cô đã thay đổi mình thành một người khác, vô cùng yếu ớt, nước mắt nói đến là đến, hơn nữa loại ủy khuất này cũng không nhanh đi, còn cô thì không ngăn được nước mắt cứ thể chảy ra.

Quý Thần Nham chỉ là muốn trêu chọc cô, không nghĩ tới lại khiến cô ủy khuất thành ra như vậy liền nhanh chóng ôm cô lên dỗ dàng,"Tôi sai rồi, tôi biết sai rồi."

"Anh đáng ghét, anh mới là lưu manh, anh luôn chơi xấu em."

"Đúng đúng, tôi là đồ lưu manh, là tôi không tốt, Tuệ Tuệ đánh tôi để xả cơn giận đi." Quý Thần Nham cũng không dám nói nhiều lời nữa, chỉ có thể dựa vào Khương Tuệ Ninh nói cái gì liền nhận luôn cái đó, nói xong còn lôi tay cô đánh bản thân mình từng cái, từng cái một.

Sau khi xả cơn ủy khuất kia xong thì Khương Tuệ Ninh lại giống như không cảm giác được gì, nước mắt của bản thân cũng không chảy ra nữa, nhưng mà vẫn cảm thấy không chiếm được thế thượng phong, trong lòng vẫn có chút không thoải mái, liền bĩu môi không để ý đến anh.

"Tuệ Tuệ, đừng khó chịu, hay là em muốn phạt anh như thế nào anh cũng sẽ đồng ý.Quý Thần Nham ăn nói khép nép nhẹ nhàng do dành.

Khương Tuệ Ninh nhìn anh, trong lòng đột nhiên nảy ra một ý tưởng, nhưng vẫn hầm hừ hỏi lại: "Trừng phạt như thế nào cũng được?"

"Đương nhiên, chỉ cần Tuệ Tuệ vui vẻ."

Khương Tuệ Ninh đột nhiên lấy lại tự tin, hai tay chống nạnh lên, vừa muốn nói ra lời trừng phạt thì cảm thấy bản thân có chút ngại ngùng, nên đành phải tiến lại gần tai anh nói nhỏ.

Quý Thần Nham nghe xong được điều này thì liền nhăn mặt nhăn mày lại, cuối cùng bất đặc dĩ phải gật đầu, chẳng qua là vẫn nói thêm một câu: "Tuệ Tuệ, em thật sự bị dạy hư rồi."

"Vậy anh có làm hay không?"

"Làm, Tuệ Tuệ đã yêu cầu thì phải làm."

Khương Tuệ Ninh lúc này mới cảm thấy thoải mái, mà Quý Thần Nham rốt cuộc cũng đã có thể dỗ dành xong, lúc này mới nhớ tới bất ngờ thực sự mình muốn cho Khương Tuệ Ninh.

Để cho cô dựa vào đầu giường, còn bản thân mình thì xoay người lấy một túi văn kiện từ bên trong ngăn kéo ra, sau khi lấy ra thì đặt vào tay cô nói: "Cục cưng của tôi, đây mới là bất ngờ chuẩn bị cho em.”

"Thứ gì vậy?" Khương Tuệ Ninh cầm lấy rồi nhìn thoáng qua, mỏ ngọc thạch đang chờ khai thác... Đương nhiên tất cả cô đều biết, nhưng sau khi được nhận lấy thì Khương tuệ Ninh tự hoài nghĩ bản thân mình dường như không biết.

"Đây... Cũng là do người khác tặng sao?" Dù sao thì trước đây sau khi được Vạn Minh Sâm tặng cho mỏ sắt thì Khương Tuệ Ninh đã cảm thấy nhà họ Quý khả năng còn có bạn bè thân thích lợi hại hơn nữa.

Quý Thần Nham thấy ngay cả lời nói cô cũng không nói được rõ ra thì liền đưa tay nhéo lấy mũi cô nói,'Đây là sản nghiệp của tổ tiên, là thứ duy nhất mà tổ tiên nhà họ Quý để lại, năm đó những nhà máy và tài sản được sở hữu bên ngoài cũng đã giao nộp hết lên cho chính phủ."

"Cái này là thứ duy nhất mà ông nội tôi để lại, lúc lấy chiến tranh loạn lạc không dám động, vốn dĩ là định chờ sau khi cuộc sống yên ổn trở lại thì lấy, không ngờ sau đó chiến sự lại ùn ùn không dứt, ông nội nói lớn nhà họ Quý có mấy thế hệ người, nên là chút tài sản này phải giấu càng kỹ càng tốt, nên tạm thời gác lại, bây giờ người đàn ông của em đang nỗ lức, tôi tin tưởng là không bao lâu nữa, tất cả đều có thể bắt đầu lại từ đầu".

"Lần này cha tới đây thì cũng mang đến đây luôn, em là con dâu của nhà họ Quý, sau này chuyện của gia đình là do em quyết định, nên đương nhiên những đồ này cũng phải giao cho em."

Cuối cùng Khương Tuệ Ninh cũng biết được tại sao lúc ấy Quý Thần Nham thấy cô mang rương châu báu ra thì lại nói là những đồ nhỏ này để cho cô cầm đi chơi. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bình Luận (0)
Comment