Chương 268: Tôi Nhìn Em Ngủ
Chương 268: Tôi Nhìn Em NgủChương 268: Tôi Nhìn Em Ngủ
Cô nhìn phần sản nghiệp tổ tiên để lại này thì liền nghỉ chút bảo bối kia của cô không phải là chỉ là một chút nhỏ xíu khi so với cái này sao? Cô nghĩ đến tứ viện, rốt cuộc có bao nhiêu viện vậy?
Có biết cái mỏ sắt kia cuối cùng vẫn là rơi vào tay Tam Bộ, cô biết chuyện đó nhiều lắm cũng chỉ làm tên tuổi của cô được nâng lên một chút, nhưng cái này không giống, đây là một phần sản nghiệp của tổ tiên nhà họ Quý, nên tất cả những đồ trong đó đều thuộc về bọn họ, tuy rằng không thể nói là so được với của quốc gia, nhưng khối tài sản này cô cũng không dám nghĩ đến.
"Quý Thần Nham, Quý Tử Thư biết chuyện này không? Trong đó cũng có của nó một nửa." Khương Tuệ Ninh tuy là tham tiền, nhưng nghĩ đến loại chuyện này cô cũng không thể ích kỷ, hơn nữa lại nói đây là sản nghiệp của nhà họ Quý, thì cũng chính là Quý Thần Nham và anh trai anh, bây giờ anh trai anh không rõ tung tích, thì một phần kia đương nhiên phải cấp cho Quý Tử Thu.
Về sau khi mà khai thác cũng có thể chia một nửa cho Tử Thư, nhưng lúc ấy mà mới nói cho cậu, thì khẳng định là cậu sẽ cảm thấy là mọi người trong nhà lừa gạt cậu, Quý Tử Thư sợ nhất chính là không có gia đình, nếu mà biết người nhà giấu giếm cậu thì chắc chắn cậu sẽ không vui.
Quý Thần Nham mổ nhẹ lên mũi cô,"Yên tâm đi, Tử Thư biết rôi, lúc cha nói phải đưa cho em thì nó cũng ở bên cạnh, thậm chí nó còn chủ động nói tất cả đều cho em, nói sau này để làm hồi môn cho hai em gái, nhưng mà tôi vẫn nói là cho nó, một phần này thuộc về nó chúng ta sẽ không dùng vào, đợi sau này nó trưởng thành rồi muốn xử lý thế nào thì là chuyện của nó, còn chuyện hồi môn của em gái nó thì còn có cha nó chuẩn bị cũng chưa đến lượt nó phải chuẩn bị."
Khương Tuệ Ninh nghiêm túc gật đầu, nghĩ đến chuyện sáng nay cô nói với Quý Tử Thư,"Quý Thần Nham, em muốn nói với anh một chuyện."
"Chuyện øì vậy?"
"Chính là em để Tử Thư đặt biệt danh cho bảo bảo nhà chúng ta, anh sẽ không trách em tự quyết định chứ?"
Quý Thần Nham đem người cô kéo qua, nhẹ giọng nói: "Tuệ Tuệ, sao tôi có thể trách em được, tôi còn phải lo lắng em là đang phải ủy khuất mới phải chứ? Vô duyên vô cơ bị treo lên người chức danh mẹ kế, tuy rằng tôi với Phùng Giai cũng chưa từng xảy ra bất cứ chuyện gu nhưng bên ngoài vĩnh viễn đều nói là tôi như vậy, phần ủy khuất này dù thế nào tôi cũng không thể đền bù được cho em."
Sau khi gián điệp bị bắt, chuyện của anh cả cũng dần dần rõ ràng, những nhiệm vụ lúc lâm thời của anh ấy thì cũng là trách nghiệm mà đời này anh phải làm.
Phần trách nghiệm này anh cũng không có cách nào bỏ qua, nhưng chuyện này dù nói thế nào cũng không công bằng với Khương Tuệ Ninh.
"Không sao." Khương Tuệ Ninh cũng không biết nên nói thế nào, thật ra cái hư danh đó cô cũng không quá để ý.
Huống hồ mọi người đối xử với cô tốt như vậy, Tử Thư cũng thế, như vậy là đủ rồi.
Cuộc sống của mình cũng không phải là sống để cho người khác xem, gia đình của bọn họ, cũng không phải là để cho người khác xem giải trí, nên chỉ cần một nhà đều tốt thì so với cái gì cũng không quan trọng.
"Tuệ Tuệ." Thật sự cảm ơn em, bao dung hết lần này đến lần khác mà chính mình còn phải chịu Ủy khuất.
Những câu sau Quý Thần Nham cuối cùng cũng không nói ra mà nuốt trở lại, chỉ đem cô ấn vào trong chăn rồi nói,"Ngủ một giấc đi, em xem hốc mắt của em cũng đỏ hết lên rồi."
"Anh không ngủ sao?" Khương Tuệ Ninh nhìn anh không có ý định nằm xuống liền hỏi.
"Tôi nhìn em ngủ."
Khương Tuệ Ninh biết Quý Thần Nham hầu như không ngủ trưa bao giờ, vì vậy cũng không quấn lấy anh, mà chỉ ôm khư khư lấy tư liệu về phân khu mỏ kia nhỏ giọng hỏi: "Em có thể ôm nó ngủ không?”
Không ôm nó cô ngủ cũng không được yên.