Chương 269: Hợp Chuyện
Chương 269: Hợp ChuyệnChương 269: Hợp Chuyện
Quý Thần Nham biết tính tình của cô là vậy, liền gật đầu nói: "Được, em thích thì liền ôm lấy nó."
Khương Tuệ Ninh vui vẻ, hài lòng ôm tư liệu ở trên giường một lát rồi ngủ.
Chờ khi cô hoàn toàn ngủ say giấc Quý Thần Nham mới nhẹ nhàng đem văn kiện rút ra, sợ cô tỉnh dậy không nhìn thấy nên liền đặt nó ở dưới gối đầu của cô, còn cố ý để lộ ra một đoạn nhỏ.
Nhìn cô ngủ rồi mà khóe miệng còn nở ra nụ cười thỏa mãn thì anh khẽ cười một tiếng rồi giúp cô đắp chăn đàng hoàng lại và đi xuống tầng.
Dưới tầng, Nghiêm Bội Lan và Tôn Hội Vân đã chuyển câu chuyện từ Quý Thần Nham và Khương Tuệ Ninh sang chuyện hai đứa cháu gái đang ở trong bụng cô.
"Hội Vân, chị nghe Thần Nham nói em vẫn còn đi làm à?" Nghiêm Bội Lan bóc một quả quýt chia làm mấy miếng nhỏ rồi đưa cho Tôn Hội Vân.
"Đúng vậy, ở Cung Tiêu Xã ở Nam Thành, hai năm nữa mới về hưu."
"Vậy cũng rất nhanh, sắp rồi."
Tôn Hội Vân gật đầu,"Đúng vậy, làm cả đời, rốt cuộc cũng đã sắp có thể nghỉ ngơi một chút,"
Nghiêm Bội Lan cười nói: "Là phải nghỉ ngơi thật tốt, Hội Vân nghỉ hưu rồi có muốn đến đây ở cùng Ninh Ninh không?”
Tôn sẽ vân cười nhẹ, biết Nghiêm Bội Lan là đang nghĩ muốn đến chăm sóc hai đứa nhỏ, nên đây là đang muốn hỏi ý của bà.
"Lão Khương, ông ấy không quen ở miền bắc, nên khả năng chúng ta cũng không thể đến chăm sóc Ninh Ninh được, đến lúc đó lại phiền chị Lan rồi, đứa nhỏ Ninh Ninh này mỏng manh, về sau lại có hai đứa nhỏ, chắc chắn là nó không thể chăm sóc được, nhà chúng ta lại cách xa, lúc đấy mong là chị có thể giúp đỡ nó nhiều hơn."
Nghiêm Bội Lan vừa nghe thì vội nói: "Hội Vân, lời này của em là khách khí rồi, đứa nhỏ Ninh Ninh này cũng là con cháu của nhà họ Quý, chăm sóc ba mẹ con nó chắc chắn là việc chúng ta phải làm, đến lúc đó chị sẽ để một dì ở Bắc Kinh đến đây, cũng là người đã làm việc ở nhà nhiều năm, nên vô cùng cẩn thận."
Tôn sẽ vân cũng tán thành, dù sao thì con gái cũng là đang mang song thai, nên không thể qua loa đại khái được,"Được, chị Lan, vậy chị định thì chuyển qua đây? Theo em, thấy tốt nhất là thời điểm chưa sinh này cũng cần qua luôn rồi, đứa nhỏ Ninh Ninh kia tính tình bất cẩn, Thành Nham lại dung túng nó, trong nhà không có người lớn, tôi rất lo lắng."
Lời này đánh đúng vào lời trong lòng của Nghiêm Bội Lan, vốn dĩ đang nghĩ Tôn Hội Vân chỉ có một người con gái nên chắc hẳn sẽ nói để mình tự chăm sóc con gái, đến lúc đó hai nhà ở cùng nhau, tuy rằng hai nhà cũng tính là dễ sống, nhưng nhiều người quá khẳng định là sẽ không ổn, bên này tuy là so với ở Bắc Kinh thì rộng hơn, nhưng mà nhiều người ở như vậy chắc hẳn là vẫn sẽ bị chật trội.
"Ai, vậy quyết định như vậy đi, tối nay ăn cơm chúng ta thương lượng với hai đứa nhỏ một chút, chị với lão Quý cũng có ý như vậy, chỉ cần hai đứa nhỏ không có ý kiến, chúng ta sẽ về bên kia thu xếp một chút sau đó sẽ dọn đến Đông Thành luôn."