[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 284 - Chương 284: Xảy Ra Chuyện

Chương 284: Xảy Ra Chuyện Chương 284: Xảy Ra ChuyệnChương 284: Xảy Ra Chuyện

"Hửm? Tuệ Tuệ em nói cái gì? Những lời này của em là đang nói anh..."

"Không có không có, em chỉ so sánh." Miệng Khương Tuệ Ninh nhanh đến mức vốn dĩ không nghĩ nhiều như thế, thấy Quý Thần Nham nhìn bản thân mới nhớ tới bản thân đã nói sai rồi, nhanh chóng duỗi tay che miệng anh lại.

"Anh nói bạn nhỏ nhà anh không có khả năng tức giận với anh." Quý Thần Nham tức giận đến mức nhéo mặt cô, lại cắn chóp mũi của cô, xoa một hồi lâu mới thả người ra.

Duỗi tay tắt đèn"Ngủ đi, nếu không ngày mai không có tỉnh thần đi ra ngoài chơi."

Khương Tuệ Ninh đúng thật cũng cảm thấy hơi mệt, loay hoay ở trong lòng ngực Quý Thần Nham, tìm một vị trí thoải mái rồi nhắm mắt ngủ say.

Quý Thần Nham ôm cô, nghe tiếng hô hấp thanh thiển của cô một hồi lâu, mới tựa vào cô nhắm hai mắt lại.

Nửa đêm.

Toàn bộ đại viện yên lặng cực kỳ, một chiếc xe quân dụng nhanh chóng chạy vào biệt thự Quý gia.

Tiếp theo là tiếng đập cửa dồn dập.

Rất nhanh dì Lưu đã mở cửa, nhìn thấy bí thư Trần cả người đầy tuyết, theo anh ta vào cửa, cơn gió lạnh thấu xương cũng len vào, làm người ta lạnh đến rùng mình.

"Bí thư Trần, để tôi lên kêu đồng chí Quý."

Dì Lưu nhìn thấy người tới vội vàng, biết trong bộ có việc, nếu không thì bí thư Trần sẽ không vội vã chạy đến đây lúc nửa đêm.

Bà vừa mới xoay người lập tức nhìn thấy Quý Thần Nham đã đi xuống từ cửa thang lầu, đã sớm ăn mặc chỉnh tê, xem ra anh đã phát hiện từ khi xe mới chạy vào đây.

Nút thắt cuối cùng nơi cổ tay cũng được thắt gọn gàng, áo khoác được cầm nơi khuyu tay.

Không nhìn ra sự mệt mỏi khi mới tỉnh dậy ở trên mặt, cả người thoạt nhìn rất nghiêm túc đạm nhiên.

"Xảy ra chuyện gì?" Quý Thần Nham hỏi Trần Huy.

Trần Huy nhanh chóng tiến lên hai bước, thì thầm vài câu bên tai lãnh đạo.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Quý Thần Nham càng nghe thì mặt càng trâm xuống, cả người phảng phất như có một cổ lệ khí.

"Thần Nham con định đi ra ngoài sao?"

Lúc này Quý Trung Đình cũng đi ra ngoài, toàn là quân nhân nên ông cũng ý thức được khả năng đã xảy ra chuyện gì đó.

"Nơi đóng quân đã xảy ra chút chuyện." Anh chưa nói trong bộ.

Quý Trung Đình biết chuyện xảy ra có chút nghiêm trọng, nói: "Nhanh đi đi, trong nhà có ba và mẹ con."

Lúc này Quý Tử Thư cũng chạy xuống từ lầu ba, cậu không ăn mặc gọn gàng như Quý Thần Nham, mới thức dậy từ trên giường, tóc có hơi rối, bên trái một kiểu, bên phải một kiểu.

"Ba, ngày mai con nên nói với dì ấy là ba đi đâu đây? Nếu không thì dì sẽ lo lắng."

"Ba đã để lại giấy cho cô ấy."

Quý Thần Nham nhìn Quý Tử Thư đang lao xuống lầu, đã từng có rất nhiều đêm như thế này, anh đi ra cửa quay đầu lại có thể nhìn thấy cậu tựa vào cửa sổ nhìn xe mình rời đi.

Thật ra anh không phải không nghĩ đến việc nói với cậu ba đi xử lý công việc, giải quyết xong sẽ quay về ngay, nhưng bởi vì cậu không hỏi, nên bản thân cũng không nói.

Nghĩ cậu là trẻ con, khả năng sẽ không hiểu, nhưng mấy năm trước anh đi ra ngoài khi quay về, Quý Tử Thư tìm anh nói tương lai sẽ không nhập ngũ, cậu không muốn sau này con cậu luôn nhìn cậu rời đi trong đêm khuya, càng không biết liệu có thể chờ được cậu về hay không.

Anh là người keo kiệt ích kỷ, đời này không nghĩ đến người bản thân để ý lại lo lắng thay anh.

Quý Thần Nham mới biết được nhiều năm như thế anh chưa bao giờ giải thích với Tử Thư một câu nào trước khi rời đi, đã hình thành nên sự bài xích của cậu với bộ đội.

"Tử Thư đưa ba ra cửa." Cuối cùng Quý Thần Nham vẫn không nói gì, chỉ kêu Quý Tử Thư đi ra cửa với mình.

Trần huy nhanh chóng đi ra ngoài khởi động xe.

Quý Tử Thư đi theo ba ra cửa.

Đứng ở cửa Quý Thần Nham chỉ nói một câu: "Tử Thư, con lớn rồi, căn nhà này khi ba không có mặt thì phải nhờ vào con, công việc của ba là như thế, chưa giải quyết xong thì không thể nói, hơn nữa nói đi là đi, không chút do dự." Cho dù mấy bộ mà anh quản lý cũng thế, nói đi là phải đi.
Bình Luận (0)
Comment