Chương 307: Kiềm Chế Giỏi
Chương 307: Kiềm Chế GiỏiChương 307: Kiềm Chế Giỏi
"Tôi cho người của trụ sở tìm hiểu quanh thôn, vừa khéo ở bờ sông đối diện đã từng nhìn thấy chị ta đi dạo một vòng ngoài bờ sông vào ngày đó, nhưng cũng không biết rõ là chị ta đã đến đó từ sớm hay chỉ đơn thuần là đi ngang qua. Một người vừa đi vừa về ở bờ sông hai chuyến, cũng không phải chỉ đi qua đường. Vì đã nghi ngờ nên anh lại cho người liên hệ với gia đình của đứa bé nhỏ tuổi hơn kia. Đứa bé kia rất kiên quyết, vẫn một mực chắc chắn người đàn ông hôm đó không phải người bị điên trong thôn, bởi vì người bị điên trong thôn của họ là phụ nữ, trong khi người đẩy cô bé lại là đàn ông."
"Bọn tôi đã tách đôi vợ chồng này ra thẩm vấn riêng, bằng phương pháp chuyên môn của người Tam Bộ bên này, căn bản không chịu được bao lâu đã khai ra hết."
Khương Tuệ Ninh không biết nói gì, đưa tay nện lên mặt nước khiến nước văng lên vô số bọt nước: "Sao chị ta lại xấu xa đến vậy?"
Quý Thần Nham xả xà phòng trên tóc xuống: "Thế giới này chính là như vậy, có người tốt cũng tất nhiên sẽ có người xấu, có người đáng được ca ngợi cũng có người tìm phiền phức. Không thể khống chế được nhân tính, mà người có tham niệm lại càng đáng sợ hơn."
Khương Tuệ Ninh cảm thấy Quý Thần Nham nói chuyện rất hợp lý, nhưng cô vẫn không nhịn được lên án chị ta một phen.
Chuyện này may mắn có Quý Thần Nham phát hiện điều không bình thường, nếu không để một người nguy hiểm như vậy quanh quẩn gần mình thì đáng sợ biết bao.
"Sau cùng xử lý thế nào?" Khương Tuệ Ninh chỉ cảm thấy không trừng phạt loại người này sẽ làm lòng dân căm phẫn.
"Đã chuyển vụ việc này đến cục công an, họ phạm tội giết người có kế hoạch, phòng giam đang chờ họ."
Khương Tuệ Ninh phát hiện mỗi lần nói đến mấy chuyện thế này dường như ánh mắt của Quý Thần Nham rất thản nhiên, nhưng lại lộ ra một sự bất lực nào đó.
Có lễ vì người lãnh đạo và những người bình thường như cô có suy nghĩ khác nhau. Những người bình thường như cô khi thấy những chuyện thế này cũng chỉ lên án một phen, nhưng những người như anh lại phải nghĩ cách để làm giảm thiểu, khống chế những việc làm ác độc, tự nhiên sẽ suy nghĩ nhiều hơn cô.
Quý Thần Nham rất ít khi mang cảm xúc công việc về nhà. Hôm nay vì nghĩ đến chuyện này nên cảm xúc của anh đúng là kém đi trong chốc lát, nhưng sau khi tắm rửa cho Khương Tuệ Ninh xong, anh cũng đã điều chỉnh lại cảm xúc. Lau khô người giúp cô, sau cùng lại dùng khăn bao bọc lại mái tóc của cô, mặc áo ngủ cho cô ổn thõa mới ôm người ra khỏi phòng tắm.
Khương Tuệ Ninh không thích sấy tóc, nhưng Quý Thần Nham giúp cô sấy tóc nên cô rất vui vẻ.
Cô ngồi ở mép giường, tựa mặt mình lên lồng ngực của Quý Thần Nham, quanh quẩn ở chóp mũi của cô đều có mùi mộc hương sạch sẽ từ trên người anh, rất dễ ngửi lại tạo cảm giác an tâm, cô trực tiếp duỗi tay ra ôm lấy eo anh.
Bởi vì muốn tắm rửa cho cô nên anh đã bỏ vạt áo sơ mi vốn đã đóng thùng ra, như thế này cô mới thuận tiện cho tay vào áo anh sờ loạn.
Sờ lung tung lên người anh một trận, cô là một người mê muội cơ bắp của chồng, cô thật sự rất yêu thích cảm giác được vuốt ve không kiêng nể thế này.
Mà cơ bắp của Quý Thần Nham đúng là rất thoải mái, trên người không có chỗ nào có thịt thừa.
Cô thấy anh vẫn tập trung làm khô tóc cho mình như thế nên dứt khoát vén áo sơ mi của anh lên, đếm từng khối cơ bụng.
Bàn tay non mềm không xương của Khương Tuệ Ninh trượt dần xuống dưới, hô hấp của Quý Thần Nham bỗng dừng lại, anh âm thầm cắn chặt răng, máy sấy trong tay cũng giơ lên, anh cảm thấy cô vẫn muốn tiếp tục nên bất đắc dĩ phải khống chế cô: "Tuệ Tuệ, em đừng làm rộn!” "Quý Thần Nham, anh kiềm chế rất giỏi!" ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ