[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 312 - Chương 312: Bú Sữa

Chương 312: Bú Sữa Chương 312: Bú SữaChương 312: Bú Sữa

"Bọn chúng có phải đói bụng muốn ăn sữa rồi phải không?"

"Em có thể cho bọn chúng ăn thử một chút." Quý Thần Nham nói.

Cuối cùng mọi người lại đi ra ngoài hết, trong phòng chỉ còn lại vợ chồng hai người và hai đứa nhỏ.

Khương Tuệ Ninh còn lo lắng bọn nhỏ sẽ không ăn sữa, nào ngờ lo lắng của cô là dư thừa, làm cô luống cuống tay chân, nếu không phải có Quý Thần Nham ở bên cạnh chăm sóc thì cô cũng không biết cho hai đứa nhỏ cùng ăn như thế nào.

Hai đứa nhỏ đều vô cùng tham ăn, chúng ngọ nguậy trong vòng tay cùng lòng ngực của mẹ, rõ ràng nhắm mắt nhưng cũng có thể tìm chính xác được chỗ có đồ ăn, cái miệng hồng hào của chúng liền mấp máy rồi ngậm lấy.

Không nói đến có bao nhiêu đáng yêu, Khương Tuệ Ninh thật sự là mềm lòng, tại sao chúng lại có thể ngoan ngoãn như vậy chứ.

Quý Thần Nham vẫn luôn ở bên cạnh giúp cô đỡ hai đứa nhỏ, hô hấp của anh truyền đến rất nhẹ, như là sợ làm ảnh hưởng đến hai đứa nhỏ ăn sữa.

Toàn bộ căn phòng đều vô cùng yên tĩnh, chỉ có âm thanh mút sữa của hai đứa nhỏ, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng ram ri nho nhỏ, giống như là rất thỏa mãn nên vô cùng êm tai.

Hai người họ liếc nhìn nhau, ánh mắt đều vô cùng thoải mái, những văn từ đẹp nhất trên đời cũng không thể diễn tả được cảm xúc của họ lúc này.

Tất cả đều lẳng lặng quan sát và chờ đợi.

Hai đứa nhỏ sau khi ăn no lại quay qua đi ngủ, chúng được sắp xếp ngủ ở chiếc giường cũi nhỏ được sắp xếp bên cạnh giường của Khương Tuệ Ninh.

Bên trong còn có chiếc gối đầu nhỏ, chiếc chăn nhỏ mà từ khi mang thai Khương Tuệ Ninh liền đặt ở bên người, chúng đều dính theo hương vị của mẹ, nên sẽ làm hai đứa nhỏ có thể yên tâm ngủ ngon hơn.

Khương Tuệ Ninh vốn là muốn ôm hai đứa nhỏ, nhưng Quý Thần Nham nói bác sĩ bảo, ôm đứa nhỏ đi ngủ không tốt, hơn nữa nhiệt độ trên người lớn cũng không thích hợp đối với đứa nhỏ.

Nếu vừa mới sinh ra mà được ôm ngủ nhiều thì về sau bảo bảo sẽ bị dính người ôm, nếu không sẽ không ngủ, bảo bảo nghỉ ngơi không tốt, thì vô cùng vất vả cho người lớn.

Khương Tuệ Ninh biết Quý Thần Nham rất tỉ mỉ, nhưng không nghĩ đến khi chăm đứa nhỏ lại phải chú ý đến nhiều như vậy, cô đột nhiên cảm thấy chính mình, người mẹ này cô còn chưa được vào vai hoàn chỉnh đâu. "Quy Thần Nham, làm sao bây giờ? Em đang lo lắng sau này không thể chăm sóc tốt được mấy đứa nhỏ."

Quý Thần Nham xoay người xoa đầu cô, nói: "Không sao, tôi sẽ chiếu cố mọi người." Có anh ở đây cô không cần phải lo lắng bất cứ chuyện gì.

Lúc này Quý Tử Thư cũng được vào, dì Lưu cũng đến đây định đưa canh gà thì bị cậu giữ lấy muốn tự mình đem vào.

Lo lắng sau khi Khương Tuệ Ninh mới sinh xong không ăn uống được, lại không thể ăn đầu mỡ nên cố ý đem hớt hết váng mỡ bên trên ra, bên dưới chỉ còn lại canh thanh đạm.

Quý Tử Thử sau khi đem bát canh gà đi vào, thì lại thả chiếc muỗng xuống, đưa cho cha rồi nói,'Cha, người thổi nguội đi rồi cho dì uống, con đến chăm sóc em gái."

Quý Thần Nham nhận lấy bát canh gà rồi ngồi xuống mép giường, Quý Tử Thư tự mình bưng ghế đặt bên cạnh người hai em gái trông.

Khương Tuệ Ninh phát hiện ra Quý Tử Thư giống như là đã trở thành một người lớn, hơn nữa cậu đối với việc chăm sóc đứa nhỏ còn qua hẳn người mẹ như cô, cái chăm để như thế nào, cái nào nhiều cái nào ít, khống chế nhiệt độ gì đó dường như cậu vô cùng có kinh nghiệm.

Những thú bông nhỏ bên cạnh cũng bị cậu dọn đi, rồi treo đến bên cạnh giường nhỏ của mấy em bé.

Quý Thần Nham dùng chiếc muỗng múc canh lên đưa đến bên miệng thổi nguội, sau đó thử độ ấm rồi mới đưa đến cho Khương Tuệ Ninh.

Khương Tuệ Ninh rất thích uống canh do dì Lưu hầm, đó là thứ để bổ sung năng lượng nhanh chóng vào những lúc mệt nhỏ.

Nhưng mà cô cũng chưa uống được bao nhiêu, sau khi uống được nửa bát thì liền không muốn ăn nữa.
Bình Luận (0)
Comment