[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 330 - Chương 330: Nhớ Đến Anh

Chương 330: Nhớ Đến Anh Chương 330: Nhớ Đến AnhChương 330: Nhớ Đến Anh

Mà điều anh có thể làm chính là tạo cho cô một thế giới thoải mái, dễ chịu và nhàn hạ như thế.

Một người thường nói hưu nói vượn, một người vừa nghe vừa tin tưởng, ngược lại đúng là một đôi trời sinh.

"Nếu không muốn bẻ gãy đôi cánh của thần, đêm nay Tuệ Tuệ có thể ngoan ngoãn ở bên tôi?" Thần phải rời xa cô rất lâu, sẽ rất nhớ cô, trước khi rời đi chỉ muốn đòi lại cho đủ những thiếu thốn sau này.

Khương Tuệ Ninh nhìn thấy trong ánh mắt kia của anh là sự hưng phấn của người đi săn, anh đang nhìn chằm chằm vào cô.

Còn tưởng rằng dịu dàng như thế, ban đêm chỉ cần ôm nhau ngủ là được, hơn nữa không phải vừa rồi mới kết thúc một lần sao?

Cô ngẩn người, vội nói: "Không phải vừa mới một lần rồi sao?"

"Làm sao đủ?" Ánh mắt của Quý Thần Nham vẫn đặt trên gương mặt cô, gương mặt nhỏ nhắn mộc mạc, vì mới vừa khóc xong nên trên mặt vẫn còn nước mắt, da thịt hơi phiếm hồng, chóp mũi cọ qua người anh cũng biến thành màu hồng phấn, nhìn vô cùng xinh đẹp lại đáng yêu, tỉnh xảo đến mức khiến người ta chỉ muốn lập tức ăn vào bụng.

"Tuệ Tuệ tính toán xem, thời gian sắp tới tôi phải đi, đêm nay em bù vào nhé!"

Khương Tuệ Ninh thật sự đang nhẩm tính trong đầu mình, dù đêm nay không ngủ cũng không bù được hết.

Có phải anh đang nói đùa không? Cô nhìn không ra anh có phải đang nói đùa không, cô bị dọa đến mức muốn tránh ra, kết quả còn chưa kịp chạy đã bị Quý Thần Nham vây lại giữa anh và bồn rửa tay.

Bồn rửa tay của thời đại này cảm giác không giống với thời đại sau này, bồn rửa có đường cong, vị trí cũng không được rộng rãi, rất dễ dàng đã có thể khiến cô bị vây lại.

Khương Tuệ Ninh chỉ có thể ngẩng đầu nhìn người đàn ông đang chặn đường trốn thoát của mình. Vừa rồi anh tắm xong cũng chưa mặc áo vào, da thịt để trần màu mật ong còn đọng lại mấy giọt nước hiện lên rất rõ ràng dưới ánh đèn êm dịu.

Anh cúi đầu nhìn cô, hầu kết cũng nhấp nhô theo, hơi thở nóng bỏng vây quanh cạnh bồn rửa tay không lớn lắm này.

Hai người dựa sát vào nhau, hơi thở bá đạo, mạnh mẽ của giống đực đánh thẳng về phía cô.

Dưới ánh đèn, sự bá đạo kia còn hiện lên mạnh mẽ hơn, thậm chí cô còn có thể nhìn thấy rất rõ hình ảnh của mình trong ánh mắt anh. Trong vô thức Khương Tuệ Ninh muốn nghiêng đầu tránh đi, nhưng đầu vừa mới nghiêng thì cái cằm đã bị anh nắm kéo trở lại. "Nhìn tôi, Tuệ Tuệ. "

Giọng điệu không quá hung dữ nhưng vẫn khiến người ta không thể từ chối.

Khương Tuệ Ninh nhìn anh mà giật mình, ngày thường Quý Thần Nham tốt với cô biết bao nhiêu, nhẹ nhàng, dịu dàng với cô biết bao nhưng chỉ cần anh đã cương quyết thì dù cô có làm nũng cũng không dám.

Chính sự dịu dàng nhưng cương quyết thế này nên Khương Tuệ Ninh cảm thấy thật chất bên trong con người anh cũng không phải nhẹ nhàng, dịu đàng với bất kỳ người nào.

Người đàn ông có tính cố chấp, tính chiếm giữ rất cao, nhưng anh che giấu rất tốt. Cô phát hiện một lão đàn ông với kinh nghiệm, sự từng trải của mình khiến anh thành thục, vững vàng nhưng không hề dễ nói chuyện, trong xương cốt đã có sự hung ác hơn bất kỳ ai.

"Lúc này lại không tập trung, em đang suy nghĩ gì?"

Lúc Khương Tuệ Ninh mất tập trung, Quý Thần Nham đã cúi người xuống, một tay vòng ra sau lưng giữ chặt vòng eo nhỏ không đầy một nắm tay, ôm người cô vào sát người mình, đầu lưỡi nóng hổi vẫn đang miêu tả lại đôi môi đầy đặn của cô.

Hơi thở nóng rực thiêu đốt từng nơi trên người cô, cầu vai áo ngủ cũng theo tay anh trượt xuống.

Cô không còn sức lực bấu víu ở cổ anh, đôi tay mềm mại lưu luyến bên hông anh.

Việc này lại rất tiện lợi cho anh, môi lưỡi của anh vẫn một mực dây dưa với cô, ôm cô vào ngực mình, sau khi khiến cô cũng đáp trả lại mình khiến anh thỏa mãn, nụ hôn cũng dịu dàng lại, vừa nhẹ nhàng vừa tỉ mỉ.

"Nhớ đến anh." Khương Tuệ Ninh tranh thủ lúc vừa được buông ra đã trả lời anh.

Chỉ một tiếng "nhớ" đã làm cho trái tim người đàn ông như ngừng đập trong phút chốc, nhưng sau đó anh bùng nổ như một dã thú, hoàn toàn nắm lấy yêu thích và tức giận của cô trong lòng bàn tay.
Bình Luận (0)
Comment