Chương 338: Gây Sự
Chương 338: Gây SựChương 338: Gây Sự
"Đúng vậy, lần này người trong đại đội của bọn họ đến nói, hoàn cảnh của nhà bọn họ không được tốt lắm, trong nhà nhiều miệng ăn, để cho bà ấy đến nhà máy kiếm thêm thu nhập."
"Tôi đã sắp xếp công việc cho bà ấy, bà ấy làm việc rất gọn gàng, cán bộ Khương, lần đầu tiên huấn luyện, cô còn từng khen bà ấy, nói trí nhớ của bà ấy rất tốt, có kinh nghiệm xử lý công việc."
Sau khi nghe Trương Thu nhắc nhở, trong đầu Khương Tuệ Ninh mơ hồ nhớ đến một bóng người, nhưng mà trong quá trình huấn luyện đã mời một giáo viên đến để chuyên môn dạy cho họ, cô cũng không ở đó quá lâu, nhưng cũng cơ bản nhìn thoáng qua mọi người, cũng không nhìn ra được bà ấy là kẻ ngốc, chỉ là không hay nói chuyện với mọi người thôi, chỉ ngồi đó lầm bam một mình.
"Hôm qua sau khi tan làm, bà ấy không đi về sao?"
"Đã đi về rồi, tôi đã bảo người kiểm tra từng ngóc ngách một trong nhà máy xong mới khóa cửa, hơn nữa, mặc dù bà ấy đi về muộn, nhưng lúc bà ấy đi về tôi còn tự mình nhìn bà ấy rời đi."
"Còn có ai khác nhìn thấy không?"
Trương Thu lắc đầu nói: "Lúc đó cũng muộn lắm rồi, hai công nhân trộn đất duy nhất cũng đi vào trong cất dụng cụ chuẩn bị tan làm." Cho nên cô ay mới cảm thấy lo lắng như vậy, chuyện này quả thực khó mà nói rõ được.
Đã đi rồi, kết quả ban đêm lại bị thương ở trong nhà máy.
Chuyện này bảo không có vấn đề ai mà tin được chứ.
"Sao người đàn ông đánh vợ kia cũng ở chỗ này?" Khoảng thời gian trước, khi Khương Tuệ Ninh vừa xuống nông thôn đã xử lý một vụ bạo hành gia đình.
Người phụ nữ bị đánh bây giờ đã ly hôn, cũng đang làm việc trong nhà máy gạch, còn người đàn ông lúc đó đã bị công an dẫn đi dạy dỗ một trận, sau đó bị bắt giam một ngày mới được thả ra, ban đầu anh ta định đến để gây sự nhưng bị Quý Tử Thư dọa cho một trận, thuộc loại người thích bắt nạt kẻ yếu cho nên cũng không dám xuất hiện nữa.
"Anh ta là con nuôi của bà lão Ngô."
Là họ hàng sao, những người còn lại cũng hiểu biết qua một chút, đều là những người khó nhằn trong xã, ngày bình thường luôn không hòa đồng với người xung quanh.
Theo như những gì mà Trương Thu đã kể thì trong số những nhà này không có ai làm việc ở trang trại nuôi gà và lò gạch, hoặc là do bọn họ không muốn đi làm, hoặc là do không muốn làm chỉ muốn nhận những công việc nhẹ nhàng lương cao.
Khương Tuệ Ninh đã hiểu biết qua về chuyện này, những người này chính là cố tình đến để gây sự.
Còn đẩy ra một người không có khả năng nói chuyện để gây sự.
Nhưng cô có thể nói sao đây, người đó đúng là bị thương ở trong nhà máy, lại còn là kẻ ngốc mà mọi người đều công nhận.
Hơn nữa người thân của người bị thương còn báo công an trước.
Vừa rồi Trương Thu nói rằng cô ấy đã khóa cửa nhà máy rồi, cũng kiểm tra trong nhà máy không có ai.
Kết quả sáng sớm mở cửa ra, đống gạch đang phơi khô bị đổ, phía dưới còn đè lên một người.
Chuyện này rõ ràng là có người đang muốn moi tiền, nhân tiện tố cáo nhà máy của họ áp bức những người có đầu óc không tốt.
Nói chung trong xã hội tập thể đều là cứ nhịn rồi mọi chuyện sẽ qua, dù sao thì vết thương cũng không nặng, chỉ cần bồi thường một chút tiền thì giải quyết xong hết rồi, dù sao thì Trương Thu vẫn còn trẻ, cô ấy nói là đã kiểm tra nhà máy không có người, thì những người tin lời cô ấy cũng không nhiều, ai có thể làm chứng cho việc cô ấy không có lúc bất cẩn chứ, cho nên cả sáng nay Trương Thu đều vô cùng lo lắng, vốn dĩ nói cũng không ai tin, mà tiền để xây dựng nhà máy là do Khương Tuệ Ninh giúp đỡ phê chuẩn cho họ. Nếu như mà máy còn chưa kiếm được tiên đã bị mất tiền thì người làm giám đốc phụ trách như cô ấy chắc chắc không thoải mái, hơn nữa cô ấy cũng biết sau khi Khương Tuệ Ninh hoàn thành công việc của mình thì sẽ rời đi.