Chương 379: Suy NghiThau Đáo
Chương 379: Suy NghiThau ĐáoChương 379: Suy NghiThau Đáo
Buổi chiều Diêu Triều Chi đến, nghe Quý Tử Thư kể em gái ở nhà ngoan bao nhiêu, anh nghe đến mức cảm thấy phiền rồi thầm nghĩ trẻ con không phải chỉ một kiểu thôi sao, thật sự thích nghịch ngợm gây sự, nhưng mà không nghĩ đến hai đứa em gái của Quý Tử Thư lại ngoan như thế.
Hơn nữa hai đứa nhỏ nói rất đáng yêu, tuy rằng Đường Đường khá ít nói, nhưng mà nghiêm túc nói một số chuyện không đâu vào đâu mới càng buồn cười.
Ngay cả Diêu Triều Chi cũng không nhịn được muốn ôm.
Diêu Chử đứng ở bên nhìn lạnh nhạt nói: "Thích như thế thì nhanh chóng kết hôn rồi tự sinh một đứa đi."
Chuyện thúc giục kết hôn luôn là việc mà ba mẹ Trung Quốc thích nhất từ trước đến nay, nhưng mà Diêu Triều Chi vốn dĩ không thèm để ý thậm chí còn nói: "Con không kết hôn, ba và mẹ có thể sinh thêm đứa nữa."
Diêu Chử tức giận đến mức định ném quân cờ tướng trong tay sang đó, nếu không phải nhìn thấy Diêu Triều Chi đang ôm cháu, thì ông muốn ra tay thật.
Quý Trung Đình liếc mắt một cái nhìn Diêu Chử,"Mấy tuổi rồi còn so đo với trẻ con?" Diêu Triều Chi cũng nói phụ họa: "Ông nội quản thúc ba cháu đi, cả ngày cứ bảo cháu kết hôn sinh con, quả thật làm cho người ta nhiễu loạn quân tâm."
Diêu Chử lại bị đứa con trai này chọc giận đến mức tức chết khiếp, nhưng không thể phát tác, trước kia nó không thích Quý gia, lúc này về Kinh Thị học tập thì không bài xích nữa thậm chí còn chủ động đến cửa nhà làm quen, kết quả đổi ngược lại người tiếp tục bị chọc tức là mình, cũng không biết do đời trước ông thiếu tên nghiệp chướng kia hay sao mà lại bị thế này.
Khương Tuệ Ninh phát hiện thái độ bây giờ của Diêu Triều Chi đã thay đổi nghiêng trời lệch đất nên cảm thấy hơi kỳ lạ, người này đã bị gì kích thích, trước kia vốn dĩ không thèm quan tâm đến Quý gia, bây giờ gọi chú với ông nội rất thuận miệng.
Quý Thần Nham thấy Khương Tuệ Ninh nhìn chằm chằm vào Diêu Triều Chi, đương nhiên đi đến bên cạnh cô rồi chắn tầm mắt cô lại,"Nhìn gì thế?"
Khương Tuệ Ninh nhìn thấy cái cằm cương nghị của anh, nhỏ giọng hỏi: "Anh nói thử xem tại sao Diêu Triều Chi lại như thế? Hình như không còn ghét nhà chúng ta nữa?"
Quý Thần Nham quay đầu nhìn thoáng qua người ở trong phòng khách, ôm cháu trong tay, đôi lúc sẽ cúi đầu nói mấy câu với Quý Tử Thư,"Chắc lớn rồi nên suy nghĩ thấu đáo." Khương Tuệ Ninh không tán đồng với câu trả lời này lắm, cô không tin, trước kia Diêu Triều Chi cũng không nhỏ, rõ ràng không phải chỉ suy nghĩ thấu đáo, nhưng mà nhìn dáng vẻ này của anh không giống như định chơi xấu, hơn nữa có bộ trưởng Diêu ở đây, anh cũng không dám chơi xấu, theo ý tứ của bộ trưởng Diêu, thì nếu anh làm chuyện gì gây bất lợi cho Quý gia thật thì có thể đánh gãy chân anh.
Nghĩ như thế Khương Tuệ Ninh không suy nghĩ nhiều nữa, chắc hẳn đã nghĩ thông rồi.
Đêm nay mọi người ở lại đại viện ăn cơm chiều, ăn cơm xong Diêu Chử muốn bàn bạc chút chuyện với Quý Thần Nham, nên hai người đi ra ngoài.
Diêu Triều Chi hẹn gặp bạn nên cũng rời đi trước.
Còn mấy ngày nữa là Khương Tuệ Ninh thi, hai đứa nhỏ ở lại đại viện bên này ngủ, nhưng mà hôm nay đến đây Khương Tuệ Ninh muốn tắm cho hai đứa nhỏ trước rồi cô mới quay về.
Bởi vì hai nhãi con còn nhỏ không dám để chúng nó tắm trong bồn, mà trong nhà lại có một chiếc bồn rất lớn.
Mẹ chồng giúp xả nước ấm, khi đang cởi quần áo cho hai đứa nhỏ thì Quý Thần Nham về, nghe nói đang định tắm cho hai đứa nhỏ thì anh lập tức vén tay áo lên giúp.
Trẻ con thích nghịch nước, vào bồn tắm sẽ không chịu tắm, không ngừng hat nước tung tóe sang người xung quanh.
Ngay từ đầu là hai chị tung nước với nhau, sau đó lại hất sang ba và mẹ, Khương Tuệ Ninh đang mặc áo lông trên người nhanh chóng tránh né.
Quý Thần Nham không trốn, chơi với may đứa nhỏ, anh mặc một chiếc áo sơ mi, từ trên xuống dưới bị mấy đứa nhỏ hất nước làm ướt hết, hai đứa nhìn tóc của ba cũng ướt mà cười,"Ha ha ha." Càng chơi càng hăng hái.