[Thập Niên 80] Thủ Trưởng, Ôm Một Cái! (Dịch Full)

Chương 391 - Chương 391: Sợ Già

Chương 391: Sợ Già Chương 391: Sợ GiàChương 391: Sợ Già

Quý Thần Nham vươn tay nhéo mặt của cô, hừ lạnh nói: "Bé hư, mắt độc vậy?"

Mặt Khương Tuệ Ninh có thịt mum múp, Quý Thần Nham thích nhất là xoa hai má cô, mềm mại mịn màng.

Lần nào vị anh bẹo má cô cũng thở phì phò, cảm thấy mình như cục bột vậy, cô duỗi tay ôm lấy cổ anh kéo lại gần hơn một chút, kết quả người đàn ông lại không nhúc nhích tí nào.

Ngược lại là cô bị kéo vào lòng anh.

"Quý Thần Nham, anh cúi thấp xuống äi."

Thái độ của cô nhẹ nhàng, lúc nói chuyện nũng nịu yếu ớt, Quý Thần Nham không biết cô muốn làm cái gì, nhưng vẫn phối hợp cúi người xuống theo cô.

Mặc dù bị chọc tức nhưng trong đôi mắt lại sáng rỡ như trời sao, anh không nhìn thấy sự dung túng bên trong, phối hợp với cô đã thành ký ức khắc sâu vào xương cốt anh.

Khương Tuệ Ninh bỗng nhiên để sát vào khuôn mặt tuấn tú của anh, cắn răng trong, duỗi tay bóp mặt anh kéo trái kéo phải một chút.

"Sau này anh véo em một cái, em véo anh hai cái."

Quý Thần Nham biết cô hay háo thắng ở những chuyện kỳ quái, đầu tiên là giật mình một cái, sau đó thì cười khe một tiếng: "Có phải anh làm gì em thì em sẽ bù về gấp đôi hay không?"

"Đúng."

Khương Tuệ Ninh nói xong còn nhìn chằm chằm vào người đàn ông như muốn nói có phải anh sợ em rồi không.

Quý Thần Nham nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn rạng ngời cô, như hồ ly nhỏ làm chuyện xấu mà không bị bắt vậy, lộ ra vẻ đắc ý dào dạt.

Anh trực tiếp túm người lại, một tay đỡ phần eo phía sau của cô lên, nâng cô lên bên môi mình.

Khương Tuệ Ninh cảm thấy mặc dù có tay anh đỡ giúp nhưng cả người vẫn có cảm giác chênh vênh, vậy nên cô vươn tay ôm cổ anh, trong lúc anh còn chưa hôn mình thì cô ra tay trước sẽ chiếm được lợi thế, ôm anh mà hôn trước.

Làm vợ chồng thời gian dài là có thể đoán được đối phương muốn làm gì chỉ từ một ánh mắt hay một hành động.

Đặc biệt là Quý Thân Nham, anh cũng không che gấu khát vọng của mình với cô.

Mặc dù trong lần hôn này Quý Thần Nham vẫn chiếm vị trí chủ đạo như cũ, nhưng Khương Tuệ Ninh ra tay trước nên cô cũng thấy rất hài lòng.

Thấy cô cười như tất cả dự dịu dàng đều tập trung vào tim anh, thúc đẩy máu chảy xuôi khắp toàn thân. Trong sân, bên ngoài cánh cửa còn có thể nghe thấy được tiếng chơi đùa của đám bé con, mấy đứa nhỏ nói từ mới học được mãi mà không thấy phiền.

Hai chú mèo giẫm lên khung cửa sổ rồi nhảy lên, thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy chúng phát ra tiếng kêu lười biếng.

Một ngày như thế thật tốt đẹp, người anh yêu và người yêu anh cứ vây xung quanh anh như thế.

Những ngày tháng ấm áp ngọt ngào vừa mới bắt đầu, nghĩ tới tương lai bọn họ còn có thời gian cả đời, anh đã cảm thấy thỏa mãn.

"Tuệ Tuệ nhổ tóc bạc giúp anh đi." Quý Thần Nham vẫn không muốn nhận mình lớn tuổi lắm, thậm chí còn bắt đầu bịt tai trộm chuông.

Trên mặt Khương Tuệ Ninh là vẻ nghiêm túc lắc đầu,"Không thể nhổ được, nhổ một cọng tóc bạc là mọc lại mười cọng đấy."

Lời nói vô căn cứ biết bao nhiêu, thế mà vẫn có thể dọa Quý Thần Nham nhảy dựng.

"Thế làm sao bây giờ?" Anh ôm cô, gác cằm lên bả vai cô, ngửi mùi hương thuộc về riêng cô.

"Ngài Quý à, không phải anh sợ mình già đấy chứ?"

Cái này còn phải hỏi à? Chênh lệch tuổi tác giữa hai người vĩnh viễn là điểm quan trọng trong lòng Quý Thần Nham.

Không biết tại sao người luôn lý trí chững chạc như anh lại trở nên cẩn thật de dặt trước mặt tình cảm, trong mối quan hệ giữa hai người Quý Thần Nham thì cảm thấy không có gì là anh không nắm giữ được, chỉ riêng mỗi tuổi tác.

Nếu muốn bảo vệ cô cả đời thì anh phải sống lâu hơn mười bảy mười tám năm mới được, thế nên anh rất sợ nghe thấy từ già này.

Khương Tuệ Ninh nâng mặt anh lên, khi ở trước mặt cô thì Quý Thần Nham rất hèn mọn, thật ra anh không biết trong mắt cô thì Quý Thần Nham mới là vị thần xa tít trên cao.
Bình Luận (0)
Comment