Chương 402: Anh Là Toàn Bộ Thế Giới Của Cô
Chương 402: Anh Là Toàn Bộ Thế Giới Của CôChương 402: Anh Là Toàn Bộ Thế Giới Của Cô
Khương Tuệ Ninh xấu xa đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội khiến anh hoảng sợ. Ai bảo anh không giữ lời, tối hôm qua anh rõ ràng nói mình là con mồi, nhưng sau cùng con mồi lại chính là cô.
Lúc tỉnh táo lại cô cảm thấy mình căm thù anh Vô cùng.
"Anh Quý, thật ra em muốn nói em yêu anh vì anh biết kiềm chế, yêu bên trong con người anh, em cũng không phải một người biết nói dối, ai bảo gương mặt anh quá tuyệt, dáng người lại quá tốt... Thật sự mê hoặc hơn bên ngoài của anh."
Lời này thật sự khiến người nghe tức giận. Thật ra Quý Thần Nham biết Khương Tuệ Ninh đang làm chuyện xấu nhưng anh nhịn không được lại so đo với cô. Lúc vừa bắt đầu anh cảm thấy cô thèm muốn cơ thể anh nên anh có thể bán nhan sắc, dùng nó để mê hoặc cô, để cô chỉ có thể nhìn thấy anh.
Nhưng thời gian lâu dài anh không thích cảm giác này nữa, anh muốn cô nhất định phải yêu anh, yêu đến tận xương cốt, dù không thể yêu anh nhiều như anh yêu cô nhưng chí ít vẫn không được quá ít, nếu không anh sẽ cảm thấy rất khó chịu.
Anh thành thục, lý trí, lạnh lùng, biết kiềm chế trước mặt Khương Tuệ Ninh đã hoàn toàn sụp đổ, chỉ còn lại sự au trĩ.
"Tôi không cho phép. Tuệ Tuệ phải yêu hết tất cả mọi thứ của tôi."
Khương Tuệ Ninh nhìn anh nhíu mày nghe lời nói ấu trĩ này của anh. Anh Quý của cô đúng là mỗi ngày đều khiến thị giác và thính giác của cô phải chấn động. Hôn nhân sẽ khiến người ta trở nên ngây thơ như vậy sao?
Nếu tiếp tục như vậy nữa anh sắp làm sụp đổ thiết lập nhân vật rồi.
Giống như phải trấn an một chú chó to đang bị thương, cô đưa tay kéo lấy cổ áo anh xuống, một tay khác thì sờ đầu anh: "Ngoan, em yêu thật sự những gì thuộc về anh Quý, đến cọng tóc em cũng yêu. Không cần tủi thân như vậy! Em chỉ đùa anh thôi."
Quý Thần Nham dứt khoát cúi đầu cắn cô một cái: "Nhất định phải khiến tôi giận lên em mới vui sao?"
"Hừi Anh Quý còn nói em sao? Tổng bộ của các anh có phải đã chuẩn bị điều đến một nữ cán sự? Em nghe nói người ta còn trẻ tuổi, xinh đẹp, còn là phần tử trí thức. Anh nói xem có phải anh đã từng lén nhìn cô ấy không?"
Quý Thần Nham làm ra vẻ suy nghĩ mất hai giây: "Có một người như thế sao?" Anh không phụ trách mấy việc thế này, đó là nhân viên dưới cấp đã sắp xếp, đây chỉ là công việc của hậu cần, họ điều động thế nào cũng không làm phiền đến chỗ anh, vì vậy anh thật sự không biết rõ.
Hơn nữa mỗi ngày anh có những cuộc họp đặc thù ra thì cũng có những lịch trình khác, sau khi tan ca lại chạy về nhà, nếu không dỗ dành người bạn nhỏ này thì cũng chơi đùa với các con, làm gì còn thời gian trộm nhìn ai đó?
"Anh không biết?"
"Không biết."
"Anh Quý, trong lòng và trong tâm mắt anh chỉ được có một mình em, biết không? Nếu không em sẽ khóc lóc cho anh xem." Khương Tuệ Ninh hài lòng, kéo lấy cánh tay anh lắc qua lắc lại.
Quý Thần Nham rất thích Khương Tuệ Ninh làm nũng trước mặt anh, anh cũng không bao giờ ngán những hành động nũng niu này của cô, anh cực kỳ hưởng thụ dáng vẻ cả thể xác và tỉnh thân của cô đều dựa vào anh.
Loại cảm giác thành tựu thế này khiến anh thỏa mãn hơn bất kỳ chiến dịch nào thành công, như thế này giống như anh chính là toàn bộ thế giới của cô.
Anh ôm lấy cô, nâng mông cô lên: "Trong lòng tôi và trong mắt tôi vĩnh viễn chỉ có Tuệ Tuệ của tôi." Nói xong đã ôm cô vào phòng tắm.
Thời gian đã không còn sớm, lại chậm chạp nên đúng là cô đã trễ.
Thừa dịp khi cô đánh răng anh đã giúp cô lấy nước rửa mặt. Sau cùng đến việc rửa mặt cũng là anh đã tự mình giúp.
Đương nhiên vì cô nằm ì trên giường lâu như vậy nên bữa sáng cô phải giải quyết trên xe.
Quý Tử Thư ngồi ở vị trí cạnh ghế lái, thỉnh thoảng ánh mắt của cậu cũng vô tình nhìn thấy hành động cha mình đút từng miếng bánh bao cho Khương Tuệ Ninh, sau đó lại cho cô uống một ngụm sữa đậu nành.